Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

Viết cho ngày 01/06.





Giàn hoa giấy ngây thơ!

Nina chụm đôi môi cong nhỏ nhắn gọi: 
-“Lu Cơ…Lu Cơ…” 
Chú chó con chồm chồm hai chân trước, đứng thẳng lên, vẫy đuôi cuống quýt…kêu hư hư trong miệng, chắc nó đòi thả ra.
-“Nào, yên nào, chị thương!” 
Cô bé vỗ về  chú chó, rồi bước ra sân. Nắng đã lên, gió thổi nhè nhẹ làm giàn hoa giấy lay động, cô bé nhìn xa xa, tự hỏi: 
-“Sao lâu quá ba chưa về?”
Bé nhớ tối qua nhắc tới ba sao mẹ khóc vậy, bé lêu lêu: 
-“Mẹ lớn mà khóc nhè!” 
Bé ngẫm nghĩ hay là mẹ cũng nhớ ba! Mà ghét ghê, ba đi đâu lâu quá vậy, không nhớ tới Nina của ba sao? Nước mắt chợt ứa ra, nhớ ba quá ba ơi!
Cô bé nhặt thật nhiều hoa giấy, xanh, hồng, đỏ, tím. Ngồi bệt xuống thềm nhà, đếm: về, không về, về, không về… ba ơi! Nina nhớ ba lắm, ba ơi! Về đi, về với con đi!
Có tiếng gọi, Lu Cơ vừa sủa vừa vẫy đuôi. 
-“Cô Bích, con chào cô Bích” 
Nina mừng rỡ reo lên: 
-“Mẹ ơi!”.
Mẹ bước ra, mỉm cười: 
-“Vào nhà đi em!”
Hai người nói với nhau những chuyện gì nho nhỏ, Nina không nghe được, mẹ đã dặn con nít không được hóng chuyện người lớn, mà Nina có muốn hóng chuyện đâu, cô bé muốn hỏi cô Bích có gặp ba của bé không, ba có về bên nhà bà nội không?
Bé cố mở dây cho chú chó con, dắt nó đi quanh vườn cho đỡ buồn.
Chó Lu Cơ thích chạy tung tăng, và rượt đuổi cô mèo nhỏ, cô mèo nhảy tót lên cây, chú đứng đó tẽn tò kêu hứ hứ. 
-“Lu Cơ, hư quá, giựt dây chị ngã bây giờ!” 
Chú chó đã ngoan ngoãn đi chậm lại, một chút rồi lại quên, giật dây chạy nữa! Cô bé bực mình buông dây chú chó nhỏ, dạo này cô bé hơi khó tính, chắc tại buồn, và càng ngày cô bé càng “mít ướt!” có ai vô tình trêu ghẹo, là khóc, dỗ hoài không nín đâu, cứ gọi Ba ơi!
Cô bé ngồi xuống ghế đá dưới giàn hoa giấy, gom những hoa rụng xếp thành tên ba, Min, hừ còn chữ gì nữa, mẹ dạy quên mất rồi! 
-“Mẹ ơi!”
Chó Lu Cơ vẫy đuôi, chạy ra mừng rỡ, ai vậy?
Người đàn ông đứng bên rào, nhìn chăm chăm vào cô bé, lặng lẽ thở dài. Như linh cảm, cô bé ngước nhìn lên, mừng quýnh kêu lên: 
-“Ba ơi, ba…!” 
Rồi luống cuống chạy ra…

Sóc Tím.

7 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. Lâu lắm mới rình rình lụm tem phải không nhà báo! Tem vàng SJC cho em trai nhé!

      Xóa
  2. Có những sai lầm hoặc sự cố chấp của người lớn dẫn đến những kết thúc buồn cho một gia đình. Mà đằng sau cái kết thúc buồn ấy, người gánh chịu lại là những đứa trẻ ngây thơ, chưa kịp trang bị cho mình tấm lá chắn để đối phó với những bất ngờ trong cuộc sống.
    Thương lắm trẻ con ơi...!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có khi chỉ vì những tự ái nhỏ, ... có trăm ngàn cớ để xa nhau mà người ta quên mất còn những đứa trẻ rất cần cha cần mẹ! tội cho trẻ con, đâu có thể chọn lựa nơi mình sinh ra!

      Xóa
  3. Chị viết truyện rất hay lôi cuốn người đọc thật nhiều cảm xúc, ghé thăm chị chúc chị của em luôn nhí nhảnh vui tưoi..!
    [img]http://nordicblondi.blogg.se/images/2011/haveaniceday_142884005.gif[/img]

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đẹp quá em Gái yêu ạ! Cám ơn em đã thích bài viết của chị, ngày vui tươi an lành em Gái nhé!

      Xóa
  4. Ghé thăm chị, chúc chị chiều cuối tuần vui vẻ ấm áp nhé.

    Trả lờiXóa
:)) w-) :-j :D ;) :p :-( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| :-T :] x( o% b-( :-L @X =)) :-? :-h I-) :bh :8) :b) :-s :-r :O) :m)

Bạn có thể dùng thẻ sau để:

- Post hình : [img] link hình [/img]

- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]