Thứ Hai, 24 tháng 5, 2010

Cư xá.




Cư xá.

Bước chân vội vã,
Tìm chốn bình yên,
Buổi chiều sắp tàn,
Một ngày đã hết!
Dòng người hối hã,
Đi về nơi đâu,
Có anh và em,
Hoà cùng nhịp thở.
Cà phê góc phố,
Có tự bao giờ,
Ngồi đây đợi chờ,
Bạn bè thuở ấy!
Bâng khuâng nhìn ngắm,
Bao dáng tươi xinh,
Nụ hồn nhiên xưa,
Tìm ta trong đó!
Tìm làn bụi đỏ,
Vương gót chân son,
Tìm dáng em thơ,
Tóc dài tơ biếc.
Theo ta xuống phố,
Bóng chiều xôn xao,
Đêm đã chìm sâu,
Đêm màu cư xá!
Đôi chân nhỏ bé,
Bước thấp bước cao,
Nụ tình vừa trao,
Bờ môi còn ấm!
Xa người thuở đó,
Về chốn hồng hoang,
Còn nhớ hay quên?
Người em thơ ấy.
 
Sóc Tím. 
(05/2010)

Thứ Ba, 18 tháng 5, 2010

Vu vơ.





Vu vơ.

Chùm cây xanh,
Trước sân nhà,
Không ra hoa,
Chỉ nhiều lá!
Anh có thấy,

Cuối trời xa,
Nắng sắp tàn,
Ngày đã hết.

Nỗi buồn đó,
Kéo nhau đi,
Không tàn theo,
Ngày vàng úa!
Từng chiếc lá,

Cuốn bay bay,
Buồn rụng rơi,
Theo cơn gió!
Tim tàn héo,
Theo tháng ngày,
Nỗi đau dài,
Còn vương mãi!

          Sóc Tím.
         
(05/2010)

Thứ Bảy, 15 tháng 5, 2010

KỂ CHO EM NGHE.




KỂ CHO EM NGHE.

 
Ngày xưa còn bé,
Chị rất sợ ma,
Sợ cả bóng đêm!
Có một lần,
Mẹ tắt đèn,
..........
Chị chạy vội,
Va đầu vào vách,
Ngất...
Tỉnh dậy,
Thấy mẹ ngồi khóc!
Thương quá!

Một lần khác,
Đùa với đứa em,
Trẻ con ngây thơ,
Nghịch bên sông vắng,
Có một cây sắn,
Bẻ chia làm đôi,
Chơi trò đánh nhau,
Bị rơi xuống nước,
Chết hụt.
Về nhà im lặng,
Không dám nói ra!

Lớn lên biết yêu,
Một lần hờn giận,
Nhịn ăn,
Buồn như ốm nặng,
Anh đến dỗ dành,
Nói gì nhiều lắm,
Em quay mặt đi,
Cười,
Thế là hết giận!

Nhớ lần thi hỏng,
Lo sợ vu vơ,
Giọt ngắn giọt dài,
Đúng là con gái!
Anh không chê trách,
Mà đến ủi an.
" Nếu thật yêu em,
Thì anh phải hứa:
Không được đùa vui,
Với những cô nàng,
Dù là bạn học!"
Thật là vô lý,
Mà anh cũng nghe,
Chắc là tình yêu,
Của anh quá lớn!

Bây giờ ngồi đây,
Nhớ lại lời anh,
Nói với em gái:
" Việc anh làm,
Đúng nhất,
Là cưới chị em!"

             Sóc Tím.
           ( 05/ 2010)


Thứ Tư, 12 tháng 5, 2010

Khi Người Ta Yêu!




Khi Người Ta Yêu!


Buổi sáng, rời chăn ấm,

Muốn nhìn người ấy, đầu tiên!

Khi yêu, người ta gọi tên,

Ngọt ngào, thắm thiết,
Như trên đời, chỉ có một người ,
Đáng yêu!
Rồi hờn giận, khổ đau,
Muốn làm quen, ngần ngại,
Nhưng không thể quay đi,
Mắt ướt buồn, như lời xin lỗi!

Khi yêu, người ta muốn,
Đi cùng một hướng,
Dù vực thẳm, đèo cao,
Hay thác ghềnh, ngăn lối!
Khi yêu, người ta nhìn nhau,
Âu yếm!

Như chẵng nhìn thấy,
Ai người quanh đây!
Khi yêu, người ấy xinh nhất,
Mỗi khi cười, mặt đất cũng vui!
Khi người ấy buồn, tim tan vỡ,

Thấy cuộc đời, quạnh hiu!
Khi không còn yêu,
Là hết, không còn gì nữa!
Người ta quay đi,

Như trước đây,
Chưa từng quen, người ấy!
                  Sóc Tím.
                (05 / 2010)