Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012

Nhật ký tết.





Nhật ký Tết!

Sáng mùng một con trai đem vợ con qua mừng tuổi mẹ! Con gái chuẩn bị về quê chồng, rồi sẽ đi Nha Trang ngay buổi tối! Quay lại nhìn mình với 2 bé Ki, quái, chắc nó cũng biết buồn nên cứ quấn chân tôi, tôi lên lầu nó cũng lên theo!
Gọi chúc tết bạn bè, các cô nàng hay cùng hát với tôi, họ quá bận, cúng cơm, lễ họ hàng, em gái cũng không qua cùng ăn sáng! Trời ạ, thịt kho tàu vô hộp để tủ lạnh,… bao nhiêu là thức ăn ngon, tôi nhìn ngẩn ngơ, chợt muốn khóc… Tôi kip dừng lại và tự động viên: 
-“Không có gì đâu, đừng khóc, Tết mà!...” 
Ráng ăn một chút, uống một ly sữa rồi xuống nhà mở nhạc lên cho vui tươi, cho có tiếng ồn…
Em gái tất tả chạy qua để kịp ăn cơm trưa với chị, có lẽ em cũng quá sợ bà chị mau nước mắt của mình… 
Rồi con gọi vì ông chồng đã về, không thấy vợ sẽ buồn, đàn ông đang ốm hay sợ cô đơn! 
Thôi, hát một mình vậy, ôi, sao hôm nay máy chỉ còn có 1 loa…!
Sáu giờ sáng mùng 2, gọi cho con gái xem tới nơi chưa: 
-“Dạ chưa mẹ à!” 
-“Vậy tới đâu rồi?” 
-“Con không biết nữa!”
-“Trời ạ, thôi tới nơi nhớ gọi cho mẹ nhé!”
Đi lễ cầu cho cha mẹ, ông bà, tổ tiên! Hôm nay đông ghê, những người con hiếu thảo còn nhiều đấy chứ! 
Nghe tôi nói vậy em gái cười khì: 
-“Chưa chắc đâu chị, …!”
Bảy giờ, con gọi nói tới ga Nha Trang rồi, tôi cũng mừng, thôi, đỡ lo!
Hôm nay bù cho hôm mùng một, sáng đi Hội Hoa Xuân ở vườn Tao Đàn. Kìa cả vườn  bonsai với đủ hình dạng, lạ mắt và tươi xinh, nhìn hoài không chán! 
Góc kia là những cây Mai bonsai đoạt giải, thật đẹp, thật thích mắt! 
Nghệ nhân khéo tay uốn éo, cắt tỉa tạo nên hồn cho cây, có những nàng Mai nghiêng mình như muốn rơi ra khỏi chậu, có cây vừa nghiêng vừa xòe cánh như con công, có cả cây gốc to mà chiều cao không quá đầu người! 
Cây có giải là những cây dáng đẹp, hoa nở đều cánh, khá tự nhiên và đơn giản! 
Tôi vốn yêu thích Mai nên mê mãi ngắm nhìn và chìm trong ý tưởng, ôi, Mai bonsai như cô gái đẹp bị giam cầm, chỉ sống theo ý người khác…!
Tối đi Đường Hoa Nguyễn Huệ, đẹp không hẳn vì hoa, mà còn là cách trang trí độc đáo! 
Một con rồng tuyệt vời kết bằng thân cây Lục Bình khô! 
Theo tôi nghĩ là chỉ con rồng này thôi đã là không bỏ công đi mỏi chân trên con đường hoa dài cả cây số! 
Định tải hình cho các bạn ở xa xem mà mạng bị nghẻn hoài, thôi, lên Google xem vậy! 
Còn bao nhiêu thứ khác, như con Phượng kết bằng tre, chim Gõ Kiến ngậm hoa…
Nhất là lần đầu tiên trẻ con thành phố được nhìn thấy cánh đồng lúa, chúng ào vào chụp ảnh, thật vui! 
Còn nhiều, còn nhiều thứ nữa như làng chài, đường quê…
Từng dòng người đi đông vui, chụp ảnh thật nhiều, nhưng không ai bẻ hoa hay phá phách gì, đây cũng là một nét văn hóa! 
Nhiều người nước ngoài đến đây, họ nhìn ngắm và hình như thích thú với những con cào cào… hay những bông hoa kết bằng lá dừa nước, trẻ con của ta cũng nhìn say mê vì mấy khi ở thành phố mà có được những thứ này!
Đường hoa còn dài, người ta rồng rắn kéo nhau đi mãi miết, đêm đã mát dần với ánh sáng đèn lấp lánh muôn màu, nhưng chân đã mỏi, ta về thôi!…
Sóc Tím.
(25/01/2012.)