Thứ Ba, 31 tháng 5, 2011

Tôi hay người khác!





Tôi hay người khác!
Cho Emmy.

Sau những sự việc xảy ra, tôi liệu có thể trở về một tôi ngày trước!
Buồn, mắt tôi cứ nhìn vào một khoảng không, tôi tìm tôi hay tôi tìm ai trong đó! Tôi bơ vơ mệt mỏi, như đã hết sức chịu đựng, sao tôi phải sống theo ý người khác chứ? 
 Sao tôi không được sống như tôi nghĩ, người ta muốn gì ở tôi. Tôi có cần gì đâu, ăn không cần nhiều, ngủ không cần tròn giấc, và những cơn mơ, sao cứ vội vội vàng vàng, tôi có gì cần phải gấp gáp đâu! 
Cả trong đời sống, tôi có thể tự sống được, tôi đâu cần sự trợ giúp của ai đâu? Sao tôi phải chịu sự chi phối của những người chung quanh? Và những con người xa lạ kia, tôi đâu muốn giành giựt gì của ai đâu, sao những người thân của tôi khéo lo quá vậy? 
Sao và tại sao, tôi có hằng ngàn câu hỏi như vậy, nhưng có một câu hỏi không bao giờ có lời đáp là: “Tôi có thể trở lại như ngày xưa không, tôi có thể vô tư mỉm cười như trước đây, chỉ trong những khoảnh khắc không xa mấy so với ngày hôm nay”. 
Trời ạ, hình như ai đó giết cả hồn tôi! 
Tôi phải làm sao để có thể sống được sống vui và vừa lòng cả những người quanh tôi, chỉ chọn một trong hai, hoặc cho tôi, hoặc cho các con tôi! 
Bây giờ tôi mới thấy con người ta ích kỷ vô cùng, các con tôi ích kỷ vì muốn tôi sống theo ý chúng, còn tôi, tôi cũng ích kỷ vì chỉ muốn sống theo ý tôi!
Qua rồi, qua hết rồi một tôi ngày xưa, một tôi bất cần đời! 
Bây giờ cũng một tôi muốn sống như tôi nghĩ, nhưng sao tôi phải sống cho mọi người, các con tôi còn cả một quãng đường dài trước mặt, còn tôi, tôi đâu còn chạy kịp với thời gian!

Sóc Tím. 
(31/05/2011.)