Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2011

Những ngày cận tết.




Mai ơi!

 
 
Cây Mai trước nhà đã có vài bông thưa thớt nhưng đủ đẹp để người ta nhìn ngắm! Anh nói mua phân về bón gốc cho nó trổ hoa kịp ngày tết! Năm nay nhiều nơi Mai đã nở bung, sợ tết không còn ra hoa nữa!
Tôi thích ngắm Mai, không có Mai làm như tết thiếu một cái gì, đã thành một thói quen không bỏ được, tôi như tương tư màu vàng tươi mát mắt đó, ôi đẹp làm sao!
Ngoài đường lác đác những nơi đã bày bán hoa Mai, có những chậu bonsai chỉ nở một, hai bông, mà sao nó đẹp vậy, lộng lẫy quá, những bông Mai đầu mùa quí hiếm làm cho người ta thích thú, say mê!
Tôi nhớ người hàng xóm chăm sóc cây Mai cẩn thận lắm, thường nhặt lá vào khoảng 20 tháng chạp, mười ngày nữa tết thì Mai kịp nở, nở từ từ trong mấy ngày đầu năm, thế là đẹp rồi! Năm rồi chị đi vắng, chắc bà mẹ nhớ con ra ngắm cây Mai, mới mùng 10 bà đã nhặt hết lá! Chị xong công việc về nhà 24 tết, bông Mai đã nở hết rồi, tội nghiệp chị buồn thiu, cặm cụi gắn những bông Mai giả mà không dám trách mẹ một lời, thương ghê!
Ngày anh đi, tôi bỏ mặc khu vườn hoang dại, sắp tết mà không ai nhắc tôi bón phân cho cây Mai, mặc, có ai ngắm đâu mà tôi cần quan tâm cơ chứ! Tới hai mươi lăm tết, chợt nhớ lại, tôi và em gái ra hàng hoa, ngắm những cây Mai bonsai bé nhỏ, xinh xinh, lòng nghe xót xa, tôi mua về một chậu Mai bé xíu, đặt trên bàn, ngắm cho đỡ nhớ! Thầm trách anh sao bỏ tôi một mình trong mùa xuân ấm, mà lòng nghe lạnh quá, ôi Mai ơi!
Sóc Tím.
(09/12/2011.)