Thứ Bảy, 15 tháng 5, 2010

KỂ CHO EM NGHE.




KỂ CHO EM NGHE.

 
Ngày xưa còn bé,
Chị rất sợ ma,
Sợ cả bóng đêm!
Có một lần,
Mẹ tắt đèn,
..........
Chị chạy vội,
Va đầu vào vách,
Ngất...
Tỉnh dậy,
Thấy mẹ ngồi khóc!
Thương quá!

Một lần khác,
Đùa với đứa em,
Trẻ con ngây thơ,
Nghịch bên sông vắng,
Có một cây sắn,
Bẻ chia làm đôi,
Chơi trò đánh nhau,
Bị rơi xuống nước,
Chết hụt.
Về nhà im lặng,
Không dám nói ra!

Lớn lên biết yêu,
Một lần hờn giận,
Nhịn ăn,
Buồn như ốm nặng,
Anh đến dỗ dành,
Nói gì nhiều lắm,
Em quay mặt đi,
Cười,
Thế là hết giận!

Nhớ lần thi hỏng,
Lo sợ vu vơ,
Giọt ngắn giọt dài,
Đúng là con gái!
Anh không chê trách,
Mà đến ủi an.
" Nếu thật yêu em,
Thì anh phải hứa:
Không được đùa vui,
Với những cô nàng,
Dù là bạn học!"
Thật là vô lý,
Mà anh cũng nghe,
Chắc là tình yêu,
Của anh quá lớn!

Bây giờ ngồi đây,
Nhớ lại lời anh,
Nói với em gái:
" Việc anh làm,
Đúng nhất,
Là cưới chị em!"

             Sóc Tím.
           ( 05/ 2010)