Thứ Hai, 30 tháng 8, 2010

Tản mạn buồn.





Tản mạn buồn.
 
Khi nào thấy buồn bã, cô đơn hãy nghĩ tới những ngày vui đã qua, và những con người đáng yêu, hay một gương mặt trẻ thơ hồn nhiên nào đó, bạn sẽ thấy lòng nhẹ nhàng hơn!
Khi nào bạn quá giận, muốn mắng cho ai đó một trận cho bỏ ghét, hãy dừng lại vài giây, và đi uống một ngụm nước mát, sẽ thấy cơn giận trôi đi phần nào, và nhớ rằng đừng nói gì, dù là lời nhẹ nhàng nhất vì chắc gì người ta có hiểu cho bạn không, hay còn nghĩ là bạn cạnh khoé, mĩa mai gì chăng!
Nếu cần phải nói cho hả giận, hãy tìm một chỗ riêng, phòng riêng chẵng hạn, hãy mở nhạc thật lớn rồi hét lên một mình cho tức tối qua đi! Tôi có một lần đi vào phòng tắm mở nước thật mạnh, hét qua làn nước mát lạnh, và tôi đã cảm thấy được sức mạnh của nước, muộn phiền như trôi đi, và niềm vui như chợt đến!
Bây giờ mỗi khi buồn tủi, tôi hay hát (karaoke ấy mà), có khi hát hằng giờ đồng hồ, nỗi buồn như cất cánh bay đi, dù niềm vui chưa thể quay về! (làm sao có thể quay về được?)
Đôi khi, sự việc không đơn giản như vậy, lúc quá tức giận, không ai kịp thời cho tôi một ly nước, và tôi cũng không thể dằn lòng để đi trốn vào một chỗ riêng mà la hét, lại la hét vào chính tác nhân đã làm cho mình nên nỗi, và nhiều khi là dẩn tới đổ vỡ, tan nát, thật là đáng tiếc! Một ca sĩ đã hát: " Ước gì em đã không lỡ lời…" thế đó, có ai hốt lại được những giọt nước đã đổ đi! Trong trường hợp này, cách đơn giản nhất của tôi là quên đi, nhẹ nhàng quá phải không, nhưng có mấy ai làm được như thế! Một triết gia nói: " Quên là nhớ mãi!..." tôi cũng như vậy đó, người ơi!        
Sóc Tím.

(30/08/2010)