Thứ Hai, 10 tháng 3, 2014

Tản mạn đầu năm.




Tản mạn đầu năm.




Hình minh họa lấy trên Google.

  1. Sông vẫn chảy đời sông, dù ồn ào sôi nổi hay từ tốn trườn dài

  2. qua những bờ cỏ non xanh mướt, thì cũng mang phù sa về cho những cánh đồng hay tuôn ra biển những nhọc nhằn vất vả của một đời sông!

  3. Đời người cũng như một dòng sông, vô tư hồn nhiên thời tuổi nhỏ, êm đềm bên mẹ bên cha, vui với bạn bè trên cánh đồng thơ ấu, hái hoa dại trên triền dốc trao nhau, ăn trái sim, trái dại mà thấy ngọt ngào hương vị để khi lớn lên tìm mãi cảm giác của ngày xưa, nhưng không dễ gì tìm thấy!

  4. Lớn hơn một chút biết mơ mộng vu vơ, biết soi gương vuốt tóc, biết thẹn thùng khi gặp ánh mắt ai kia đắm đuối nhìn ta, và càng ngại ngùng hơn nữa khi người ấy trao bức thư tình đầu tiên, len lén liếc nhanh sợ ai trông thấy, cất vội vào cặp để đêm về mở ra xem một mình! Cứ hồi hộp, hồi hộp như sắp bị gọi lên bảng trả bài, hay đứng trước phòng thi chờ gọi vào vấn đáp!

  5. Ôi, “Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy

  6. Ngàn năm hồ dễ mấy ai quên…” (*)

  7. Lần đầu yêu tưởng chừng như không bao giờ xa cách, tưởng người ta cũng sống thật như mình, tưởng ai cũng có một trái tim nóng và chỉ một bóng hình, nhưng đó chỉ là trong tiểu thuyết, trong thơ, đời thực không như ta tưởng tượng… lần đầu bị phụ, ta khóc âm thầm, nghe tim tan nát như bị ai cào xé, có lúc dại dột muốn đi tu, xa lánh cuộc đời này, nhưng rồi cũng qua đi, có ai chết vì bị tình phụ đâu!

  8. Rồi lần hai lần ba, đời đá ta long lóc như quả bong tròn, nhưng đã qua thời nông nổi, ta không muốn chết nữa vì trái tim đã bắt đầu chai sạn để nhìn từng cuộc tình đi qua, lạnh lùng hờ hững, nhưng chắc gì ta đã khôn lớn hơn đâu, rồi ta lại gặp gỡ, yêu, và lại khổ, lại xót xa!

  9. Cha mẹ sinh ra ta có trái tim nhạy cảm, thì cuộc đời cũng bù đắp cho ta một mối tình cuối cùng!

  10. Với người ấy lúc đầu nói yêu ta, ta giả vờ thật thà chấp nhận mà tự bảo lòng :”Ôi chắc gì họ chân thật đâu!” Thế là ta đứng ngoài quan sát cuộc tình của ta, ta hò hẹn, ta cười ta nói như lần đầu ta biết yêu, ta rất cứng lòng khi tiếp xúc, dè dặt lúc nghĩ về anh…

  11. Nhưng mấy ai nắm tay suốt sáng, gối đầu thâu đêm! Từ lúc nào không biết, băng giá tan đi, và trái tim ta lại tươi trong như ngày mới lớn! Người ấy ung dung bước vào đời ta mà ta thấy không cần phải trốn tránh hay xua đuổi nữa, người ấy trở thành phân nửa cuộc đời ta! Thế đấy, có ai mà biết được cơ chứ, một gia đình đã hình thành, với hai con người trẻ biết thương yêu nhau trong một ngôi nhà nho nhỏ! (Không phải túp lều tranh với hai quả tim vàng đâu nhé, như vậy khó tồn tại lắm!)

  12. Đôi lúc nghĩ lại ta chợt mỉm cười, đâu ai biết trước được điều gì, nhưng ta biết rằng ta đã yêu và được yêu thương, ta cảm thấy mình thật hạnh phúc! Cám ơn cuộc đời này cho ta được gặp nhau, để cùng nhau đi suốt quảng đường dài có vui có buồn có sóng gió rồi cũng tới lúc bình yên!

  13.                                        Sóc Tím.
(10/03/2014.)
(*) Thơ Thế Lữ.