Một ngày với “Ơn Thiên Triệu!”
Gần 6 giờ, hôm nay dậy muộn thế, mình
luýnh quýnh lo đi thay đồ, vô trễ kỳ lắm! Hình như trời vừa dứt mưa, trời ạ,
mặc áo dài chắc là lấm lem hết, mặc jeans, không được đâu, đã hứa rồi mà, giờ
nay mà còn lựa chọn, khổ thật! Rồi bộ áo dài cũng yên ổn trên một người mẫu,
hì, ít ra cũng là người mẫu áo dài cho các chị hơi lớn, đặc biệt là các chị còn
dùng cả ni tấc của mình nữa chứ, cô Ba thợ may còn phải trố mắt, ngạc nhiên quá
đỗi, mà thật như vậy, không biết làm sao mà các chị có thể mặc áo mình được,
cũng có chị cao gầy, có chị tròn trịa, mà mình thì cũng không quá tròn, mặc áo
dài thoang thoáng một chút, không quá rộng, không ôm sát người, ít ra cũng cả
chục cô trong xóm mình đi may nhà cô Ba theo ni của mình! Thế mà cô Ba chẳng
giảm giá gì cho mình cả, không sao, các chị ấy mặc áo dài cũng đẹp…như mình là
được rồi! Hì, tự tin ghê đi!
Nhà thờ ở gần, đi bộ mất 5 phút, may
quá, chưa trễ giờ, còn kịp được Cha ban Nước Thánh! Chỉ bấy nhiêu đó thôi mà cứ
ráng đi lễ sáng! “Lạy Chúa xin thương xót con theo lượng từ bi của Chúa!…” Con
biết tình Chúa bao la, con chắc sẽ được thương nhiều!!!
Một giờ lễ qua mau, “Lạy Chúa con ra về
tràn đầy bình an của Chúa!” hồi nãy Cha mới chúc bình an đây mà…
Bảy giờ hơi đói, bước nhanh nhanh một
chút, tới gần nhà, cô hàng xóm chặn lại:
-“ Trời, quên rồi sao, lễ thiếu nhi
cháu bé đọc Thánh thư…”
Ấy chết, quên thật rồi!
Nhỏ em nói:
-“ Cháu Hạ gọi cho
em là hôm nay giới thiệu các dòng tu, em xuống cùng đi xem với chị, chị không
nhớ sao?”
-“Ờ, ờ, sáng dậy trễ, quên! Ừ thì đi tiếp, một vài giờ thôi, tiếc gì
với Chúa!” -“Nghe được đấy, chị thật mau quên!”
Chắc nó đang nghĩ về chiếc áo
đang mặc đẹp quá, nên quên cằn nhằn mình!
Hôm nay hai nhóc cháu ngoại bé tí của
mình cũng mặc áo choàng để trình diễn giới thiệu các dòng tu và Ơn kêu gọi của
Chúa, mỗi dòng tu một kiểu áo, một màu áo khác nhau, các cháu mặc đồ xúng xính,
khăn choàng đầu, tay cầm nến trắng đang cháy, bước đi trang nghiêm, trông dễ
thương làm sao!
Ổn định chỗ ngồi xong, một bé trai lên
đọc “Bài đọc 1” hát, và tới bé Vy của mình đọc “Bài đọc 2”! Giọng bé êm êm,
trong vắt, nhưng nhỏ dần như hết pin vậy, nhìn cười không chịu được, chỉ câu
cuối:”Đó là lời Chúa!” thì cháu nói to lên! (Hì, như pin vừa được sạc!)
Tới phần giới thiệu các dòng tu, Cha chỉ
từng bé một:
-“Này con, con tên gì , con tu ở dòng nào?”
-“Dạ, thưa Cha, con tên Hạ
Du, con tu ở Dòng Chúa Cứu Thế!”
Bé quên nói tên thánh trước tên mình, không
sao, Cha không nói gì! Những bé khác cũng nói theo như thế, trẻ con mà, dễ
thương ghê đi!...
Lần lượt tới các bé gái:
-“Dạ, thưa Cha, Con tên Hạ Vy, con tu
ở dòng Trinh Vương!”
Rồi lần lượt tới dòng:
- La san.
- Đa minh.
- Mến Thánh Giá.
- Đức mẹ Đồng Công.
-Phan xi cô.
-Dòng Trinh
Vương.
-Dòng Nữ tì Chúa Jesus.
-Dòng Đức Bà.
- Dòng Kín Cát Minh.
-Dòng Phao lô.
-Dòng Tu sĩ Triều:
(Đây là dòng tu khi trở thành
Linh mục rồi thì được điều đi làm Chánh xứ, còn gọi là Cha sở!)
- Và còn nhiều
dòng nữa...
Em Út nói:
-“Bé Du mặc áo dòng trang nghiêm như Đức
Cha vậy! Thường ngày bé quậy lắm mà, nhìn thích ghê đi!”
-“ Ừ, có vậy đó mà các cháu háo hức, lo
lắng, tập dượt trước cả tháng trời, bé Vy nữa kìa, làm Ma Soeur mặt tươi ghê
luôn! Con vui còn ít hơn mẹ, nhìn mẹ cháu kìa, hì, gọi điện khoe hết mọi người,
rồi chạy tới chạy lui chụp ảnh, suýt chút nữa thì giận chị rồi!”
-“Mà chị cũng lạ, ai lại đi lễ trước như
vậy, không quan tâm gì hết!”
-“Chị biết rồi, thì chị vẫn ở đây, quên
một chút có gì đâu!”
-….
Buổi lễ đi qua nhẹ nhàng, nhưng ấn tượng
trong lòng các bé chắc sẽ còn mãi! Mai này lớn lên nhìn lại ngày hôm nay vui
lắm, thú vị lắm!
Ai mà biết được, nếu bé đi theo ơn kêu gọi, ba mẹ bé có vui
không?
Hì, nghĩ tới thôi cũng thấy thích rồi phải không Nguyên Hạ của mẹ! Đừng
có than thở rằng cô đơn quá mẹ ơi nhé! Lúc đó mẹ già lắm không chia sẻ được gì
đâu! Nhưng chắc mẹ cũng vui lắm vì khi đó người ta sẽ gọi con của mẹ là :”Bà
cố”, thấy có vui thích không?Thích quá đi chứ, ước gì được như vậy!
Sóc Tím.
(15/05/2011.)