Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

Hàn Ni.





Hàn Ni.
                           
(Riêng tặng bạn Mai thân mến)

Tôi nằm bệnh một mình, thật buồn, gọi cho bạn bè vào thăm. Hai bạn đến nói cười vui vẻ, tôi thấy ấm lòng, biết không, các bạn đã an ủi tôi rất nhiều, tôi qua cơn suy sụp và tìm thấy bình an, cám ơn các bạn.
Tôi trở về nhà, bạn gọi đến thăm hỏi, biết tôi sắp vào Viện Tim để kiểm tra, bạn trìu mến gọi tôi là Hàn Ni, tôi vừa buồn cười vừa thích thú, ồ, tự dưng mình thành nhân vật của Quỳnh Dao, hạnh phúc quá! Ở tuổi chúng mình ai mà không một thời mê đắm Quỳnh Dao, yêu mến nhân vật Hàn Ni yếu đuối, đau tim, và chết vì yêu! Thật đẹp và vô cùng lãng mạn. Thời buổi này chỉ cần một cái click chuột chúng ta có thể biết được những sự kiện diển ra ở các nơi cách xa ta nửa vòng trái đất, thì yêu và chết vì yêu là chuyện hiếm hoi, khó có thể xảy ra!
Bạn biết không, tôi cứ tủm tỉm cười hoài và mơ màng như gặp lại chính mình của một thời vụng dại, trẻ con và tim còn sôi nổi, nghĩ rằng mình yêu và sẵn sàng chết vì yêu (?) (hì hì, có yêu đó, yêu thật nhiều mà không chết đâu, nếu ta chết đi rồi thì còn ai nữa để yêu cuộc đời này, dám yêu đó mà không dám…chết! Hì hì, chắc bạn cười ta, thật đó, ta chưa từng nghĩ sẽ rời xa cuộc sống này chỉ vì yêu mất tình yêu! Mặc dù có lúc quá đau buồn, có nghĩ vu vơ, giận trời trách đất, nhưng thượng đế thì quá xa xôi và cũng quá vô tình, người còn nhiều việc phải lo, thì quan tâm gì đến một con người nhỏ bé, mặc cho ta khóc, nước mắt ta có làm trôi cả giải Ngân hà thì chắc gì người nhìn thấy! Thôi thì người cứ lo việc của người, ta còn phải sống cho ta! )
Ta viết bài thơ này tặng bạn thân yêu:
           
 Em như dòng suối nhỏ,
            Anh, ngọn gió đìu hiu,
            Phải chi ta đừng biết,
            Phải chi ta đừng yêu,
            Thì có đâu dang dở,
            Thì làm sao chia xa?
            Anh đi về xứ mẹ,
            Sao lòng thấy nghẹn ngào,
            Một mình em ở lại,
            Cay đắng dâng tràn mi,
            Yêu anh như cuộc sống,
            Như tình trăng với sao,
            Trái tim em bé nhỏ,
            Tình yêu em vô bờ ,
            Làm sao không tan vỡ,
            Làm sao không đớn đau,
            Thôi giã từ kỷ niệm,
            Anh ở lại thương đau,
            Em ra đi mãi mãi,
            Hẹn người muôn kiếp sau!  

Chuyện tình trong “Mùa thu lá bay” buồn như nước mắt!
Bạn gọi tôi là Hàn Ni, nhưng tôi không là cô gái yếu đuối, xinh đẹp và đau tim. Mà là một Hàn Ni mạnh mẻ và tự tin, rất yêu cuộc sống này và cũng rất yêu người ấy, dù đã chia xa, tôi nguyện với lòng là còn yêu mãi! 
Chúc cho mọi người yêu nhau thắm thiết như Hàn Ni đã yêu, bằng mối tình đẹp nhất!
c Tím.
(24/11/2010)