Nguyễn
Du và Kiều.
(Theo Wikipedia tiếng Việt)
Sóc Tím: Mời các bạn
bước vào vườn thơ, chúng ta cùng họa thơ Kiều với Đại thi hào Nguyễn Du.
của Nguyễn Du, một câu chuyện đời, một xã hội thu
nhỏ với đủ cả những “hỉ, nộ, ái, ố!” Chúng ta sẽ họa từ nghiêm túc đến khôi hài
như “Nhan sắc cô Kiều” cho đến “Nụ cười Sở Khanh”. Chào đón các bạn vào vườn
thơ với thi hứng dồi dào nhé!
Một
vài trích đoạn điển hình:
*Phần mở đầu:
Trăm năm trong cõi người
ta,
Chữ tài chữ mệnh khéo là
ghét nhau
Trải qua một cuộc bể dâu,
Những điều trông thấy mà
đau đớn lòng.
Lạ gì bỉ sắc tư phong
Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen.
*Chị em Thúy Kiều.
Đầu lòng hai ả tố nga,
Thúy Kiều là chị em là
Thúy Vân.
Mai cốt cách, tuyết tinh
thần,
Mỗi người một vẻ, mười
phân vẹn mười.
*Kiều trước mộ Đạm Tiên.
Đau đớn thay phận đàn bà
Lời rằng bạc mệnh cũng là
lời chung.
*Kiều gặp Kim Trọng.
Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì
hay không ?
*Kiều bán mình chuộc cha.
Phận sao phận bạc như vôi
Đã đành nước chảy hoa
trôi lỡ làng
Ôi Kim Lang! Hỡi Kim
Lang!'
Thôi thôi thiếp đã phụ
chàng từ đây!
*Kiều mắc lừa Sở Khanh.
Bạc tình, nổi tiếng lầu
xanh,
Một tay chôn biết mấy
cành phù dung!
…..
Khi tỉnh rượu, lúc tàn
canh,
Giật mình, mình lại
thương mình xót xa
*Kiều gặp Thúc Sinh.
Khi hương sớm khi trà
trưa,
Bàn vây điểm nước đường
tơ họa đàn.
*Kiều và Hoạn Thư.
Bốn dây như khóc như than
Khiến người trong tiệc
cũng tan nát lòng
Cũng trong một tiếng tơ
đồng
Người ngoài cười nụ,
người trong khóc thầm
*Kiều gặp Từ
Hải.
Nàng rằng:"phận gái
chữ tòng"
Chàng đi thiếp cũng một
lòng xin đi"
Từ rằng:Tâm phúc tương tri
Sao chưa thoát khỏi nữ
nhi thường tình..."
*Kiều hầu đàn Hồ Tôn Hiến.
Một cung gió thảm mưa
sầu,
Bốn dây nhỏ máu năm đầu
ngón tay!
Ve ngâm vượn hót nào tày,
Lọt tai Hồ cũng nhăn mày
rơi châu.
Kiều nhớ tới lời của Đạm
Tiên xưa đã nói với mình trong mộng "Sông Tiền đường sẽ hẹn hò về
sau", nàng đã quyết định nhảy xuống sông tự vẫn.
*Đoàn tụ.
Sau mười lăm năm lưu lạc,
Thuý Kiều đã trở về đoàn viên với gia đình. Nhưng nàng chính là người sợ việc
đoàn viên hơn ai cả. Trong việc tái ngộ này, Thuý Vân chính là người đầu tiên
đã lên tiếng vun vào cho chị. Nhưng trong đêm gặp lại ấy, Thuý Kiều đã tâm sự
với Kim Trọng:
Thân tàn gạn đục khơi
trong
Là nhờ quân tử khác lòng
người ta .
Nguyễn Du đã gửi gắm toàn bộ thế giới quan của mình về xã
hội phong kiến lúc đó qua các câu thơ nhận xét về cuộc đời lưu lạc của Thuý
Kiều:
Ngẫm hay muôn sự tại trời
Trời kia đã bắt làm người
có thân.
Bắt phong trần phải phong
trần
Cho thanh cao mới được
phần thanh cao .
(Theo Wikipedia tiếng Việt)
Sóc Tím.
(02/06/2011.)
.