Thứ Hai, 27 tháng 6, 2011

Thơ tình tím.




Bất chợt.

Sáng sớm
Sương long lanh trên lá
Em co ro
Hơi lạnh từ trái tim bé nhỏ
Đâu phải mùa đông!

Anh đến
Như chút nắng hồng
Ôm choàng cô đơn
Nụ hôn bất chợt
Vội vàng
Con bướm trắng
Giật mình bay lên!

Hạ về
Lung linh mắt biếc
Môi đỏ trên cây
Anh mãi tìm
Nét môi mềm
Nụ hôn bất chợt
Em đâu!

Nhớ
Đường phố đông
Dòng người hối hả
Nghe trống trải
Nỗi nhớ cồn cào
Trong tim
Yêu không cần vội
Đâu anh!

Nghe giọng nói quen
Tràn về ký ức
Em giữ lại
Để dành
Những lúc cô đơn
Lấy ra
Hôn lên khoảnh khắc!

Đêm 

Vầng trăng xuống thấp
Nghiêng nghiêng
Gót chân trần
Trên cát
Liêu xiêu
“Đi về phía không anh!”

 Đi về phía không anh
Chân buồn không muốn bước
Ngu ngơ
Đi về phía có anh
Đời rẽ lối thiên đường!

Sóc Tím.
(27/06/2011.)