Thứ Bảy, 14 tháng 4, 2012

Biển và Em.



Biển và Em!

Em gọi Biển là Monsieur De La Mer, Biển thích như vậy! Biển của Em ít khi nổi sóng, không hay giận dữ vì làm sao mà Biển giận được Em, giận Em rồi ai có thể làm cho Biển vui cơ chứ! Em cũng biết lợi thế của mình, Biển hay nói Em không đẹp nhưng dễ thương, thật nhé! Có lần Biển nói Em trẻ con quá, Em chỉ cười, Em cố làm người lớn một chút, nghiêm trang một chút, Biển lại nói Em cứ trẻ con đi, không sao đâu, Em làm ra dáng như thế chẳng giống Em chút nào!
Biển hát rất hay, hát bè càng hay hơn! Không bao giờ Em có thể hát bè, Em giữ được không ngả sang bè của Biển là may rồi! Biển khen Em hát hay, Em cười: “ Thật không, ừ, mà chắc Em hát hay đó chứ, mũi Em phồng lên rồi nè! “Thương nhau ngày mưa” nhé, bài này bè hay lắm!” Biển dạo đàn, và hát! "Thật thú vị, hai đứa là một đôi song ca tuyệt vời anh nhỉ!" Biển mỉm cười: “ Em ra cửa coi có ai cầm cây sắp đánh tụi mình không, hát gì mà kinh thế!”
Biển chạy trước, xa thật xa, núi cao đầy tuyết, Em chạy theo, đưa tay vẫy vẫy, Biển cười giòn giã, rồi lại chạy tiếp, Em không thể theo kịp, linh cảm Biển không về, Em cố đuổi theo, Biển xa dần, xa dần, chỉ còn một chấm nhỏ, rồi mất hẳn… Từ đó Em mãi đi tìm, mà không biết tìm đâu!
Chiều nay hát, bạn đệm đàn, vẫn những bài hát ngày xưa, nhưng bạn không biết “bè” như Biển ngày trước, làm Em nhớ quá! Chỉ một mơ ước đơn giản, về hát bè với Em một lần, thu vào tim, thu vào mắt, để dành cho ngày mai! Nhưng không được đâu, trời ạ, chắc Em phải đi tìm người hát bè, nhưng biết tìm đâu, làm sao có một Biển của Em ngày trước!
Sóc Tím