Thứ Ba, 7 tháng 6, 2011

Tản mạn.




Tản mạn: Khói thuốc xanh!

Sóc Tím: Biết tác hại của thuốc lá, Sóc Tím ủng hộ phong trào: “Nói không với thuốc lá!” Ở đây Sóc muốn cùng các bạn quên đi ít phút để chia sẻ những vui buồn với …khói thuốc! Tìm một chút lãng mạn nhé!

Nhà thơ Quang Dũng viết:
“Khói thuốc xanh rờn khơi lối xưa
Đêm đêm sông Đáy lạnh đôi bờ
Thoáng hiện em về trong đáy cốc
Nói cười như chuyện một đêm xưa…”
(Đôi mắt người Sơn Tây.)

Nhạc sĩ Vũ Thành An .(Bài không tên số 7) Ca sĩ Lệ Thu hát:
“Một làn khói trắng. ru đời vào quên lãng, nâng sầu thành hơi ấm, hơ dịu tình đau. Ngày tàn im ắng, yêu người làn tóc trắng, tâm sự rồi đêm đắng, như lệ giờ biết nhau…”

Nhà thơ Hồ Dzếnh viết bài “Chiều”, Nhạc sĩ Dương Thiệu Tước phổ nhac.
“… Tôi là người lử khách, màu chiều khó làm khuây, ngỡ lòng mình là rừng, ngỡ hồn mình là mây, nhớ nhà châm điếu thuốc, khói huyền bay lên cây!”

Và… Mấy câu thơ của Sóc Tím khóc người yêu của “bồ” khi chị ấy đi xa!
Từng vòng khói và từng vòng khói
Như mây chiều tan biến giữa hư vô
Tóc ai xanh trong khói thuốc quyện mờ
Như chợt khóc sao môi vừa nghe đắng
Ngàn sau đó anh vẫn yêu tình trắng
Để mình anh riêng khổ chỉ mình anh
Trong khói xanh chợt thấy bóng ai về
Vẫn vóc dáng với tiếng cười tan vỡ
Làn khói xanh như tình yêu dang dở
Em qua cầu không xác pháo đưa chân
Người ra đi bỏ hết lại sau lưng
Thân mến cũ và khung trời tang tóc.

Xin đừng có hiểu lầm, hồi ấy Sóc chỉ là một con bé đi theo chị họ mình, làm bình phong cho những cuộc hẹn! Chị ngồi làm người mẫu cho “bồ” vẽ chân dung, thả khói thuốc lên cao, và múa cọ, nét cọ thần kỳ! Sóc say cả hai người, trái tim thiếu nữ có chút gì xao xuyến! Rồi sau tai nạn, chị của Sóc không về nữa, chắc “bồ” buồn quá nên mến cô em, hì, Sóc vô tội trong chuyện này!

Sóc Tím. 
(07/06/2011.)