Thứ Năm, 4 tháng 8, 2011

Chuyện của tôi.





Tôi và Chíp!

Mời vào trường này, nhóm chúng tôi vẽ ra thật nhiều mộng đẹp! Hì, còn mới toanh hà, tưởng dễ ăn lắm, cứ thi rớt vài lần rồi biết liền hà! Chị Mai nói như vậy đó, tôi không tin, hừ, làm gì mà rớt được, không sợ đâu! Rồi thả hồn lang thang, sau giờ học dạo chơi trong sân, thấy các anh chị học bài trong thư viện, im ắng đến nghe được tiếng quạt e e!
Một cậu bạn chắc học lớp trên, có vẻ tất bật, đi vào học khi cổng trường sắp đóng lại và khi ra về cũng hối hả, tôi để ý rồi đó, không nói cho các bạn nghe đâu!
Ai nói con gái đi học chẳng biết làm việc nhà gì cả, tôi không có vậy đâu nhé, tôi hơi khéo tay, may nè, cắm hoa nè, Soeur Bet thích lắm, lễ lớn nào tôi cũng vào nhà thờ giúp cắm hoa, vừa rồi cô Oanh thi ở quận, tôi cũng theo, được giải nhất đấy nhé!
Tôi đi mua hoa trang trí nhà bác Thu, chuẩn bị đám hỏi cô Út!
Có một shop hoa mới mở gần nhà thờ, sang xem thử. Ồ, nhiều hoa đẹp quá, tôi đang ngắm thì "cậu" hàng hoa mời chào: "Chọn đi cô bé, lan, huệ, hồng, cúc...!" Ngước nhìn lên, ồ, Chip, đó là tên các bạn tôi đặt cho cậu bạn hay đi học muộn! "Hì, người quen, bạn tên gì vậy?" "Mimi, còn bạn, thôi, tôi gọi bạn là Chíp nhe, các bạn tôi thích tên này! Chip hơi ngơ ngác: "Ờ cũng được!"
Từ đó tôi có bạn Chíp, hôm nào không có tiết học tôi giúp bạn ấy cắm hoa vào những chiếc giỏ xinh xắn, bày ra trước cửa hàng, nhiều hoa quá, tha hồ mà luyện tay nghề, học cắm cả hoa cưới, hoa tang...
Một hôm Chíp hỏi tôi có biết làm thơ không? Hì, đúng hệ rồi, tôi muốn nổ một chút, mà thôi, phải khiêm tốn chứ! "Biết chút ít, mà Chíp hỏi làm gì?" "Có những người đặt tôi viết điếu văn, nếu bạn làm được thì tôi nhận, kiếm ít tiền tiêu!" Nói thật , tôi hơi thất vọng, thôi cứ nhận đi, cũng là công việc mà!
Tôi cứ tưởng việc ấy là chán ngắt, chắc buồn lắm đây, nhưng không hẳn vậy! Có người buồn, có người đến nhờ viết mà mặt mày tươi tắn lắm, nghe đâu vợ giám đốc vừa qua đời!... Thôi, không để ý nữa, tuần rồi Chíp chia được kha khá, đủ để khao đám bạn nghịch như giặc đi ăn kem! Trời ạ, chúng tra hỏi tôi đủ thứ, nào là có gì với Chip không, khai đi rồi được tha thứ, nào là hăm mét mẹ tôi vì tôi "dám" đi làm thêm!... Bây giờ đâu phải mùa tết, nhà may của mẹ tôi đâu có nhiều đồ để thức khuya mà may, hì, tôi chỉ phụ cắm hoa ngoài giờ thôi mà!
Tôi cố học ngày học đêm, năm thứ nhất cũng qua đi, dù hơi trầy trụa một chút, hì, may quá không phải thi lại môn nào!
Chíp vào năm ba, cậu ta cũng miệt mài, học cả trong lúc bán hoa, mà sao hôm nay Chíp buồn quá vậy, chắc bị bồ đá đây, tôi nghĩ vậy nhưng không nói ra!
Dù chơi khá thân với Chíp, nhưng bạn ấy là người kín đáo, tới bây giờ tôi cũng không biết gì, ừ, thì gặp nhau, cắm hoa, phụ bán, thi thoảng có chỉ bài cho tôi, rồi thôi, tôi cũng không tò mò tìm hiểu thêm làm gì, đủ nhiều việc để suy nghĩ rồi!
Hôm nay Chíp mời tôi đi uống nước, chuyện này mới nhe, thực ra tôi không phải là đứa quá ngây thơ, hồn nhiên, hì, chắc tại chưa tới "giờ thiêng" đó thôi! Đối với Chíp, tôi bao giờ cũng giữ một khoảng cách, một phần chắc tại tôi hay ngó lên, mẹ dặn ra trường mới được yêu nhe, trời ạ, yêu mà cũng chờ ngày giờ nữa, nhỡ lúc đó tim nhảy loạn cào cào lên thì sao?
Chíp trầm ngâm: "Mẹ tôi ốm nặng, tôi phải về gấp, lần này chắc phải hơi lâu mới vào được!" "Chíp cho tôi gửi lời hỏi thăm, mong bác mau hết bệnh, khi bác khỏe rồi Chíp nhớ vào Saigon ngay nhé, đã vô học rồi, coi chừng không kịp bài!" Tôi nói một hơi, hình như để che giấu một chút buồn trong lòng, sao vậy, tôi cũng không hiểu nổi!
Đi bên tôi, Chíp thở dài lặng lẽ, tôi không nói gì, hơi tiếc một chút, có phải là...
Một tháng..., rồi ba tháng, chẳng thấy tăm hơi, hàng hoa của bà cô cũng đổi chủ, đôi lần tôi quay lại hỏi thăm, không ai biết gì! Việc học cuốn hút, thi rồi lại thi,... tôi dần dần quên đi ngươi bạn ấy!
Một hôm cô tôi mời dự đám cưới con gái, chú rể ở nước ngoài về, nghe đâu trước đây có học ở Đại học Khoa học Tự nhiên, ừ, biết đâu gặp được người quen đây!
Tôi tới hơi trễ, cô dâu chú rể và cha mẹ hai bên đang trên sân khấu để chào họ hàng! Ồ, chú rể trông quen quá, Chíp, đúng rồi, bạn cũ đây mà, may là tôi kịp dừng lại, không gọi Chíp ơi! Kỷ niệm xưa chợt ùa về, tôi nghe bối rối một chút, rồi thôi, ai cũng có một mảnh đời riêng, may quá, hồi đó chưa kịp nói gì với nhau, nếu không thì...
Sóc Tím. (04/08/2011.)

Hình minh họa mượn của bogger Bạch Dương.
Ảnh tàu của Anh bạn Xuân chụp cho Sóc mượn đi tìm người yêu! hì,hì, Cám ơn Xuân nhé!