Thứ Năm, 12 tháng 1, 2012

Cháu nội của Sóc Tím.


Cháu trai tôi!



Nicky 9 tháng tuổi.



Dễ ghét chưa!



Cháu dễ thương, ít khóc, chỉ nghịch phá lung tung, khi buồn ngủ hay lăn lộn một chút, bế lên ru nhè nhẹ là ngủ ngay! Chỉ khi ăn là khó khăn, mẹ bé tập ăn dặm từ 5 tháng tuổi, ăn ít thôi, 10g.. 20g ấy mà! Khi ăn bé khóc ghê lắm, và cứ ngậm miệng, dỗ dành mãi mới cho tí cháo vào, nuốt được vài muỗng lại ngậm tiếp, cho ăn toát mồ hôi! Bây giờ đã 9 tháng tuổi, chỉ bú sữa khi ngủ, tôi xót cháu cứ ép bú, vừa bế ngủ, vừa cho bú, bú một chút, nhả ra, mở to mắt nhìn tôi như trách móc: “Không để cho người ta ngủ yên nữa!” tôi ru nho nhỏ, lại nhắm mắt ngủ tiếp, thương quá, lại cho bú, điệp khúc lặp lại, tôi hơi nản lòng, nhưng cố cho bú, nghĩ thầm: “Lớn lên rồi biết có vâng lời bà không, có ngoan không?” Mà chuyện đó còn lâu, bây giờ cháu ráng ăn cho mau lớn đi!
Cháu hiếu động, mới ngồi chưa vững mà đã vịn đứng lên, còn bước nhích nhích nữa chứ, sợ bé ngã mẹ cháu bế lên, cháu giận và khóc, nhưng mau quên, dỗ là nín liền!
Nicky ơi, cố lên, ăn giỏi đi, bà nội mệt quá rồi, ngoan cho bà vui nhé!
Sóc Tím.
(12/01/2012.)