Thứ Hai, 4 tháng 7, 2011

Nhật ký Nicky Phạm.




Ngày đầu tới trái đất

Sóc Tím: Big C Trần là cây bút trẻ viết về tuổi thơ rất duyên dáng, đáng yêu!
Sóc Tím đem về đây để các bạn cùng đọc nhé!

Đăng ngày: 16:32 04-07-2011


          Các bạn biết không, hôm đó, tớ đang ngủ ngon lành trong chiếc phi thuyền ấm cúng của mình thì đột nhiên xảy ra sự cố. Bắt đầu là những rung chuyển nhè nhẹ, sau đó, càng lúc tớ càng bị thúc ép dữ dội. Cái phi thuyền của tớ bỗng dưng bị bóp méo. Bỗng.., tọt một cái, tớ bị rơi ra khỏi cái phi thuyền của mình.
Bên ngoài phi thuyền hơi lạnh, ánh sáng thì chói cả mắt. Hoảng quá, tớ khóc toáng cả lên.
Một bà tiên áo trắng đang bế tớ trên tay, gương mặt bà rạng rỡ nhìn tớ. Sau đó, bà đưa tớ cho một cô tiên áo xanh. Lúc này tớ vẫn còn đang gào thét ghê lắm vì tớ cảm thấy rất bức xúc. Người ta đang yên đang lành trong phi thuyền, tự dưng lại lôi đầu người ta ra. Thế là tớ khóc miết. Cho đến khi cô tiên áo xanh choàng lên người tớ chiếc khăn bông ấm áp, tớ mới thôi không khóc nữa. Ít ra thì cũng phải thế chứ, phải cho tớ cái gì đó che thân chứ, đúng không nào?


          Tớ khoan khoái nằm bên cái máy sưởi. Ừ, ấm thật! Nhưng cái bụng tớ đói meo. Tớ đưa cái nắm đấm của mình lên miệng và bắt đầu nhóp nhép. Ngặt một nỗi mấy người kia đã bao cái tay của tớ lại rồi, vậy là tớ phải cố gặm cái bao tay ấy mong sao giải cứu được bàn tay của mình. Hứ, một giờ trôi qua, rồi hai giờ trôi qua... Cái bụng tớ réo ùng ục, không làm sao ngủ được, mà cái bao tay thì chẳng sứt mẻ tí nào, thế có điên không cơ chứ?
Lại nhóp nhép...


          Rồi trong lúc tớ đang mơ màng vì đói thì có ai đó đưa núm vú vào miệng tớ. Ối chu choa, mừng quá, tớ mút lấy mút để. Sữa chảy ừng ực qua cổ họng mới đã làm sao. Cái bao tử của tớ căng dần lên còn hai mắt của tớ thì bắt đầu sụp xuống. Khiếp! Tớ buồn ngủ quá! Đánh một giấc cái đã rồi tính tiếp!

Big C Trần. (04/07/2011)