Thứ Ba, 14 tháng 2, 2012

Những chuyện tình cổ tích.



Vầng trăng xuống thấp!







Hai chú nhóc la lên: 
-“Mẹ ơi, trăng đẹp quá, trăng xuống thấp quá, trăng ơi, xuống đây chơi đi!”

Cả nhà ùa ra sân, nhìn lên, thật là thú vị, lâu lắm rồi mới gặp, trăng ơi!

Còn thấp hơn cả tòa nhà cao tầng, ở thành phố hiếm khi nhìn thấy trăng! 
Sáng nay dậy sớm ra sân, ngó lên thấy một vầng trăng khá tròn, (đã qua ngày rằm nên trăng bắt đầu khuyết dần!) Nhìn trăng nhớ quê ngày xưa ấy, đêm sáng trăng cả bọn kéo nhau chạy theo vầng trăng trôi trên đầu, đường quê khấp khểnh mấp mô, những đôi chân non suýt ngã, vừa chạy vừa hét ầm lên:

-“Chờ tôi với trăng ơi!” 

Chạy càng nhanh thì trăng cũng nhanh hơn, thật là kỳ lạ, chạy hoài vẫn không thể vượt qua trăng! Thắc mắc lắm nhưng người lớn chẳng chịu giải thích vì sao? Bây giờ cũng thế, trăng mãi là huyền thoại!

Vua Đường Minh Hoàng một đêm kia lên cung trăng, (không biết có phải là mơ?) thấy các tiên nữ trong vũ khúc nghê thường, bước chân đi gót hài tỏa khói! 

Vua nhìn miên man say đắm, mơ ước chỉ một lần tiên xuống trần gian, nhưng vẫn là cõi mơ! 
Trở lại đời thường, vua luyến tiếc cung trăng, không biết tới khi nào được lên tiên lần nữa, vua ốm tương tư, nhớ hài hoa tiên nữ, nhớ dáng yêu kiều, hình hài càng ngày càng tiều tụy, xác xơ! 

Thương vua nên Dương Thái Chân bắt chước theo lời kể của vua, cho phấn thơm vào hài hoa, khi múa gót hài tỏa khói mơ màng, vua Đường vô cùng thích thú và cảm động, từ đó vua khỏi bệnh!

Thuở còn thơ nghe bà kể chuyện có cô Tiên đi lạc xuống trần, gặp một anh chăn trâu, hai người thành vợ chồng. Người chồng giấu đi đôi cánh tiên để nàng không về được cõi trời! 
 Một hôm người chồng ra đồng xa thì xe mây đến đón cô, cô thương chồng, lưu luyến cõi trần không nỡ dời chân, nhưng không thể bất tuân mệnh trời! 
Khi xe mây bay lên, người chồng về chỉ kịp nhìn theo khóc than, vật vã, cho tới khi xe mây xa khuất, không còn thấy gì nữa! 
Người chồng cứ ôm gốc cây đa xưa mà thương nhớ vợ mình rồi mòn mỏi chết đi! Cô tiên nhìn thấy hóa phép rước hồn chồng và cả cây đa xưa lên trời cao, tạo nên huyền thoại Cây Đa Chú Cuội! 
Bây giờ thỉnh thoảng nhìn lên trăng ta thấy hình như họ vẫn ngồi bên nhau, nhìn xuống trần gian, chắc là nhớ lại một thời đã yêu và sống nơi quê xưa bình yên với những con người thật thà, chân chất!
Sóc Tím.
(13/02/2012.)