Thứ Tư, 17 tháng 8, 2011

Suy tư ngày cuối hạ!




Suy tư ngày cuối hạ!

Là ngày cuối hạ của học trò, của một thời áo trắng!
Mình nhớ ra là mình làm quen với bạn ấy chắc khoảng một năm rồi! Không cần nhớ chình xác, chỉ có ý định là qua tháng cô hồn này sẽ ăn thôi nôi vậy, nhưng sao thấy lâu quá…
Thuở ban đầu cũng đầy nét ngây thơ, vụng dại, cũng dễ thương như trẻ con, nói nhiều, viết nhiều, thả tâm trạng u buồn vào thơ như trút cạn nỗi niềm…mình vừa đi qua những ngày khó khăn nhất!
Bây giờ là mùa thu, bạn bè viết về mùa thu rất nhiều, mùa thu đề tài của thi văn! Mình nhớ lại những ngày đầu ngơ ngác, viết bài chỉ muốn đăng báo cho vui, viết xong không muốn gửi, mình có quen ai đâu, coi chừng chờ dài cổ, thôi để các bạn cùng chia sẻ, chắc là thú vị hơn! Lâu quá không cầm bút, mình viết sai lung tung,… có những người bạn thật lòng góp ý, hì, dễ thương ghê, cũng có những thứ mà mình nhớ hoài như từ “Tem vàng”, trong ý nghĩ lúc đó là cái gì hay nhất! Đọc bài bạn thấy nhân vật vừa ý, là mình đòi tặng Tem vàng, coi như huy hiệu cao quý vậy, nghĩ lại thấy buồn cười! Nhưng buồn cười hơn phải nói là hình ở “mặt cười”, trời ạ, hình này 
mà mình mà mình tưởng là vỗ tay, là khen tặng, trời, hổng biết bao nhiêu bạn được mình vỗ tay kiểu này, không loại trừ các anh! Vậy nhé, nếu bạn nào được mình “vỗ tay” như vậy
, xin hiểu cho là khen tặng kiểu Sóc Tím, hay bắt chước anh Yomost một chút: “Một cảm giác rất là Sóc Tím” Hì, hì, vui thôi, khen đó, chứ không phải “ôm” đâu! Rồi còn hình này nữa chứ
, mình chỉ thấy nó “cười toe” thôi, đâu có để ý nó còn “tròn môi” nữa, hì , nghĩ lại còn đỏ mặt đó! Thôi các bạn có cười thì cười ít thôi, cười nhiều quá chắc mình trốn luôn!
Hì , ngày thôi nôi mà nói lung tung, thôi cứ chọn 16/ 08 vậy, dù đã qua rồi, không sao, mình thích con số đó, tính mình vẫn thế, hơi muộn cũng được, ngày của trời đất mà! Hì, mừng sinh nhật Sóc Tím nhé, Sóc hứa thật ngoan, thật vui, không hay khóc nhè làm bạn bè buồn lây… và Sóc Tím gửi đến các bạn thân yêu lời chúc vui tươi hạnh phúc nhất!
Sóc Tím. 
(17/08/2011)