Thứ Ba, 25 tháng 1, 2011

Chuyện con lừa.





Chuyện con lừa.
  
Cô lừa vô tình rơi xuống một cái giếng khô, cô la khóc cầu cứu. Ông chủ nghe thấy nhưng không biết làm sao vì giếng quá sâu! 
Lại nghĩ lừa này ngu si quá để rơi xuống giếng chắc là gãy chân rồi, sống cũng chẵng làm được gì, mà cái giếng này cũng cần phải lấp lại. 
Nghĩ là làm, ông gọi những người lối xóm tới giúp đỡ, họ xúc từng xẻng đất đổ xuống giếng.
Cô lừa sau khi kêu la tuyệt vọng mà không được cứu, người ta không nghe tiếng cô kêu nữa! 
Họ xúm nhau đổ đất, một người nhìn xuống, ngạc nhiên kêu lên:
-        Coi kìa, con lừa vẫn còn sống!
-        Ồ, thật kỳ diệu!
Thì ra khi người ta đổ đất lên đầu, cô lừa lắc mình, đất rơi hết rồi bước lên chổ đất đó! 
Cứ như thế, người ta tiếp tục đổ đất, cô lừa cũng lên cao dần, cho tới khi đất gần đầy miệng giếng, cô đã vùng chạy đi! 
Cô lừa trong lúc khó khăn nhất đã không bỏ cuộc, và đã giành lại sự sống cho mình, dù chủ đã bạc đãi, hất hủi muốn cho cô chết đi!

Con người khi quá đau buồn, tuyệt vọng, hay khi liền kề cái chết, nếu nhắm mắt đưa chân thì còn gì để nói nữa! 
Phải biết thương bản thân, phải biết lắc mình như cô lừa kia, cho niềm đau nỗi khổ vơi đi, để còn tồn tại, để biết cuộc sống đẹp biết bao!
Sóc Tím.
(25/01/2011)