Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2016

Đọc truyện ngắn: "Có chi ăn không?" của Hoàng Công Danh.




CÓ CHI ĂN KHÔNG?

Tác giả Hoàng Công Danh.
Trích báo Tuổi trẻ 05/06/2016.
........
Sáng hôm sau ông lại hỏi có chi ăn không. Thằng bé lục trong túi, không có viên kẹo nào cả. Ông đợi đấy cháu sẽ đi mua. Nói rồi thằng bé đi một mạch đến trưa mới về tới nhà. Tại nó phải tìm được chỗ bán loại kẹo mềm mà ông vẫn thích. Khi thằng bé về nhà thì các cô các chú đã có mặt đông đủ và bàn chuyện lo đám tang cho ông. Thằng bé ân hận, giá về kịp thì ông không phải thèm kẹo mà nhắm mắt thẳng băng như thế.
Cái sự ân hận này kéo dài mãi cho đến mười lăm năm sau, khi thằng cháu đã là một chàng sinh viên. Mỗi lần giỗ ông cả nhà tụ họp đông đủ, tỉa hoa gọt quả, nấu nướng xào luộc, rồi lật coi tập ảnh ngày xưa, ai cũng bảo đám tang của ông ngày ấy to nhất vùng, cỗ quan ướp trà, lễ nhạc đầy đủ, lo được cho ông cái hậu sự như vậy cũng mát mặt với thiên hạ. Chỉ có thằng cháu vẫn chưa nguôi tiếc nuối, giá ông có được viên kẹo để ăn trước khi đi...



Đọc mà nghe cay cay ở mắt, thương cho người già, thương cho thằng bé với nỗi ân hận... Những đứa con có hiểu cho cha mẹ già không, hay chỉ phô trương cho mọi người biết là mình có lo lắng cho cha mẹ! Một đám tang thật lớn, rồi những đám giỗ linh đình... chỉ làm vui cho người còn sống!
(Sóc Tím.)