Thứ Hai, 20 tháng 2, 2012

Tuổi ngây thơ.



Con Thằn Lằn lí lắc!







Những mẩu chuyện thời bé thơ, chìm sâu trong ký ức, tưởng đã nhạt nhòa theo thời gian, nhưng rồi tự dưng nó sống dậy như mới vừa hôm qua, cô bé ngày nào tóc cài nơ tím, tung tăng  chân sáo tới trường, bây giờ...đang miên man bay về ngày thơ thì…

 - “Mẹ ơi, mẹ!” tiếng kêu hơi lạ, hình như là sợ hải? Tôi chạy vội lên lầu: 

-“Cái gì vậy, cái gì?” 
-“Mẹ ơi, Thằn lằn, con sợ quá!” 
-“Đâu?” 
-“Trong phòng con!” 
-“Để mẹ!”
Tôi chụp cái móc áo (quýnh quá không biết lấy cái gì!)
-“Ơ, ơ, mẹ, đừng đuổi nó, nó chạy trong phòng, con sợ lắm!” 
-“Vậy làm sao bây giờ, nó đâu?” 
-“Trên bàn học con kìa!”

Tôi nhìn thấy con Thằn lằn khá to đang ở trong ly sữa đã hết, thầm trách con sao quá lười, uống xong không chịu dọn ly. Chuyện là bây giờ không biết phải làm sao đây?
Chạy vào bồn rửa mặt  tôi lấy cái ly Listerin, chụp vào cái ly kia, con thằn lằn đã bị nhốt gọn, cầm ly đi ra, con vật vùng vẫy, hết hồn, suýt chút nữa tôi đã buông tay! Rồi cũng xong, tôi đặt ly xuống chậu rửa chén, hú vía, trời ạ, tới tuổi này mà tôi vẫn còn sợ Thằn lằn!

Cô bé hết run, cười tủm tỉm: 
-“Mẹ cũng sợ Thằn lằn nữa à?” 
-“Đâu có, tại mẹ sợ nó dơ bẩn!” 
Tôi chối phăng, người lớn ai lại sợ Thằn lằn cơ chứ!

Nhớ hồi còn bé tôi rất sợ những con vật nhỏ bé, sống động, dỉ nhiên Thằn lằn cũng không ngoài danh sách đó! Nhưng bản tính hiếu động, nghịch ngợm, tôi nhờ anh hàng xóm bắt một con Thằn lằn, cột chỉ vào lưng rồi đem đi dọa các bạn trong trường. 
Nhiều bạn đã khóc thét lên, cũng may là cô giáo không phạt, nhưng về nhà mét bà tôi, tôi bị cấm ra đường chơi một tuần… trời ạ, nhớ tới còn buồn cười không chịu được!
Bây giờ mình làm gì với nó đây, tôi đưa mắt hỏi ý cô bé, vẫn chưa lấy cái ly cho Thằn lằn chạy đi, cô bé mỉm cười, rồi, chắc có ý định gì đây: 
-“Con thả nó ra vườn nghe mẹ, tội quá, chắc là nó đói lắm!” 
-“Ừ, hết sợ rồi sao?” 
=“Dạ, nó nằm trong ly, con không sợ!” 
Cô bé mang ly ra thềm nhà, đặt hai ly nằm trên đất, cho lăn đi, hai ly rời ra, con Thằn lằn chạy mất, ồ, nhẹ cả người! 
-“Rồi, mẹ ơi, con thả nó về nhà, chắc mẹ nó mừng lắm hở mẹ?” 
-“Ừ, con ngoan lắm!” 
Hì, chắc là ngoan và hiền hơn mẹ nó ngày xưa!!!

Sóc Tím
(20/02/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:

- Post hình : [img] link hình [/img]

- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]