Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011

Cà phê một mình!



Cà phê một mình!

Em hỏi, người đàn ông đó có phải là người tôi yêu?
Yên lặng một chút, tôi tự hỏi: Sao em ấy hỏi thế, chắc thấy tôi hay kể chuyện tình loanh quanh, kể về một con người nào đó, chắc là tôi đang yêu! 
Cũng không sai, nhưng ngay cả tôi còn không hiểu được chính mình!
Khi còn bé, tôi có biết một hội của các chị lớp lớn: “Tchyai” (Tạm hiểu: “Tôi chẳng yêu ai”) 
Thực tình hồi đó tôi chưa hiểu gì, chỉ thấy thích thích, thấy hay hay, có thể nào không yêu ai được không, có lập dị, có ngông cuồng không?(Xin lỗi nhé!) 
Bây giờ nếu nói: “Tôi chẳng yêu ai”, có lạ không, có giống tôi không, trong khi tôi hay nói (theo cách của một triết gia!) “Sống không tình yêu là chết mà biết thở!” Trời ạ, tôi không muốn như vậy đâu! 
Tôi sống cũng như bao người khác sống, cũng vui buồn, giận hờn, có khi trầm lặng, có lúc xôn xao, bình thường thôi!
Tôi đang yêu một người, chắc là vậy, tôi nghĩ về anh, gom góp những câu chuyện, những kỷ niệm vui buồn, để dành gậm nhấm, suy tư, và tôi thấy ấm lòng hơn trong cô đơn! 
Tôi yêu như yêu một khúc nhạc buồn, hay ngâm nga để nghe lòng lắng xuống, để biết rằng trong đời này mình vẫn yêu và được yêu!
Tôi hỏi em có thích cà phê không? Em thích, tôi cũng vậy, mỗi ngày uống ít nhất một lần! (Người ta nói chừng mực nào đó cà phê tốt cho tim mạch!) 
Tôi yêu anh như tôi yêu cà phê! 
Trời ạ, tôi không cố ý quảng cáo cho cà phê đâu nhé, thực lòng so sánh ngẩu nhiên thôi, và hơi khôi hài nữa, chắc em đang mỉm cười, không sao, em hãy cười tự nhiên, tôi còn thấy buồn cười với chính mình nữa đây!
Tôi có yêu một người, và yêu một người khác nữa,… ai cấm tôi chứ, như nghe một khúc nhạc, hay một giọng nói ấm trầm, để cảm thấy được yêu thương che chở, đâu phải là một cái tội, tôi cứ yêu, và yêu! 
Còn tôi có muốn bước tới với người ta hay không còn tùy, còn tùy vào đôi chân quyết định, ôi đôi chân ngại khó của tôi, nó không muốn tới chốn chông gai, phiền muộn!
Đi về phía không anh
Chân buồn không muốn bước
Đi về phía có anh
Đời rẽ lối thiên đường!
Thế đấy, hãy đi cho đúng đường nghe đôi chân ngơ ngác, bé nhỏ tội nghiệp của tôi!
Sóc Tím.
(17/12/2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:

- Post hình : [img] link hình [/img]

- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]