Thứ Năm, 11 tháng 6, 2015
Đọc thơ cũ.
Có những bài thơ thuộc nằm lòng trong ký ức, nay đã không nhớ tựa bài, đôi khi còn quên cả tên tác giả!
Mời các bạn thưởng thức một bài thơ hay:
Mời các bạn thưởng thức một bài thơ từ trước 75:
VIẾT TỪ DÃY HÒN KHÔ ĐỒNG ĐẾ.
Em ở đó ngàn năm nằm xõa tóc
Ta muôn đời thao diễn giữa trời mây
Nghe thương nhớ rụng rơi trên triền dốc
Núi đá buồn trăn trở với cỏ cây.
Ngủ đi em trùng dương ru em ngủ
Lời ca dao mặn đắng của nhân ngư
Mắt man dại buông trôi dòng thạch nhủ
Em nghĩ gì trong vóc dáng trầm tư.
Ngủ đi em thung lũng này xưa cũ
Đã hoang vu từ lúc ta lang thang
Ôi mùa thu mãi tìm về trú ngụ
Để cơn đau rừng làm lá úa vàng.
Ngủ đi em trên làn đạn đạo đó
Người tình xưa đã chết dưới hỏa châu
Gọi tuổi tên mà sao nghe xa lạ
Hồn rong chơi vất vưởng chốn tinh cầu.
Nghe thương nhớ rụng rơi trên triền dốc
Núi đá buồn trăn trở với cỏ cây
Em ở đó ngàn năm còn xõa tóc
Ta muôn đời thao diễn giữa trời mây!
Nguyễn Ngọc Miên (?)
VIẾT TỪ DÃY HÒN KHÔ ĐỒNG ĐẾ.
Em ở đó ngàn năm còn xõa tóc
Ta muôn đời phô diễn giữa trời mây
Nghe thương nhớ rụng rơi trên triền dốc
Núi đá buồn trăn trở với cỏ cây.
Ngủ đi em trùng dương ru em ngủ
Lời ca dao mặn đắng của nhân ngư
Mắt man dại buông trôi dòng thạch nhủ
Em nghĩ gì trong vóc dáng trầm tư.
Ngủ đi em trên làn đạn đạo đó
Người tình xưa đã chết dưới hỏa châu
Gọi tuổi tên mà sao nghe xa lạ
Hồn rong chơi vất vưởng chốn tinh cầu.
Ngủ đi em thung lũng này xưa cũ
Đã hoang vu từ lúc ta lang thang
Ôi mùa thu mãi tìm về trú ngụ
Để cơn đau rừng làm lá úa vàng.
Nghe thương nhớ rụng rơi trên triền dốc
Núi đá buồn trăn trở với cỏ cây
Em ở đó ngàn năm nằm xõa tóc
Ta muôn đời phô diễn giữa trời mây!
Nguyễn Ngọc Miên(?).
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài thơ đọc lên nghe rờn rợn và mang một nỗi buồn u u minh minh. Để phán một bài thơ là hay hay dở thực ra khó lắm, nhưng ta có thể nói ngay là ta có thích nó hay không. Em thích bài này. Chắc thơ trước 75 hả chị?
Trả lờiXóaLâu quá mới thấy chị quay trở lại blog. Chị HL nhà mình kêu gọi mọi người về nhà blog, nhưng chính chị ấy mất hút luôn bên Facebook. Hihi.
Em nói đúng, không biết sao là hay hay dở, có thể chỉ hay với người này mà không hay với khác, chị cũng thích nó và đã thuộc nằm lòng. Đúng là bài trước 75, tác giả chắc là lớn hơn chị, không biết có còn sống không?
XóaQuay trở lại đây mà không biết viết gì, chỉ tải lại bài thơ này như một lời chia sẻ, như nói với mọi người rằng tôi có về đây, và tôi cũng thích nơi này...
Lâu quá mới trở lại đây, đọc thơ buồn ở blog chị
Trả lờiXóaLuôn an vui chị nhé, thương chị !
Trở về để tìm lại một chút ngày xưa, tiếc là không viết được gì, cũng buốn Em khỏe không, lúc nào xuống đây chị em gặp nhé!
XóaHoài niệm về một quá khứ với sự ray rứt nào đó trong kỷ niệm tạo nên lời thơ lành lạnh , âm u suốt cả bài thơ. Qủa thật là chỉ cảm nhận chứ hiểu về bài thơ thì chịu.
Trả lờiXóaChúc mừng chị Sóc ... bỏ phố thị ồn ào về lại quê nhà - miền yên ả.
Bài thơ có những hình ảnh hay hay phải không bạn, Sóc cũng không hiểu nhiều về bài thơ chỉ một cảm giác hơi buồn, âm u, lành lạnh và xa vời thế nào ấy, ước gì được nghe tác giả giải thích thì hay quá!
Trả lờiXóaChúc bạn vui tươi!
Em về nơi này thăm chị Sóc...
Trả lờiXóaCám ơn em cô giáo dễ thương!
Xóatình ca thời chiến mà, vẫn mang âm hưởng của chiến tranh, sang thăm chị, đọc thơ và bây giờ chúc chị vui vẻ buổi chiều êm chị nhé.
Trả lờiXóaChị thích những bài thơ buồn buồn, chiến tranh đã đi qua nhưng trong lòng ta vẫn còn nhớ và sợ nữa Mẫn ạ! vui tươi Mẫn nhé!
Xóasang chúc chị buổi tối vui vẻ bình an.
Trả lờiXóahay lắm
Trả lờiXóa