Nhạc sĩ với nhà thơ.
Một bản nhạc
thường có vần có điệu như một bài thơ, có phải nhạc sĩ làm thơ trước rồi mới phổ
nhạc? Thơ được viết lên từ tình yêu cỏ cây hoa lá hay rung động từ những sự vật
quanh mình; chim ca suối hát hay nỗi đau niềm nhớ từ trái tim mình. Một bài thơ
hay đi vào lòng người và sống cùng năm tháng, nhưng nếu bài thơ được hát lên
thì nó sẽ sống dài, sống mãi và nhiều người nhớ hơn!
Một bài thơ của
Thảo Phương, nhạc Phú Quang:
“…Nằm
nghe xôn xao tiếng đời
Mà ngỡ ai đó nói cười
Chợt nhớ cánh buồm xưa ấy
Chiều nay cũng bỏ ta đi….”
Thảo Phương đã đi
xa, nhưng “Nỗi nhớ mùa đông.”còn ở lại, mãi còn ở lại!
Ta thử nghe Phạm
Duy:
“…Em đến bên tôi
Một chiều khi nắng phai rồi
Nắng ngừng bên chiếc cầu biên giới…”
(Bên cầu biên
giới.)
Hay Văn Cao:
“…Thiên thai, chốn đây hoa xuân chưa gặp
bướm trần gian
Có một mùa đào dòng ngày tháng chưa tàn qua
một lần!...”
(Thiên thai.)
Với Nhạc sĩ Văn
Phụng:
“Ô mê ly đời sống với cây đàn
Tình tang tang dạo phố rồi ca vang…”
(Ô mê ly.)
Trịnh Công Sơn với
“Hoa vàng mấy độ”:
“…Em đến nơi này
Vui buồn đi nhé
Đời sẽ trôi xuôi
Qua ghềnh qua suối
Một vết thương thôi
Riêng cho một người…”
Những nhạc sĩ tài
danh như Phạm Duy, Văn Cao, Văn Phụng, Trịnh Công Sơn… và còn nhiều người nữa,
đã rời cõi sống với bao buồn vui, đau khổ, để lại một gia tài thi ca to lớn cho
chúng ta và ngàn sau!
Thuở còn thơ ta
hay ê a:
“Trường làng tôi cây xanh lá vây quanh
Muôn chim hót vang lên, êm đềm
Lên trường tôi, con đê bé xinh xinh
Len qua đám cây xanh, nhẹ lướt…”
Những ngôi trường
trẻ thơ vẫn còn đó nhưng người nhạc sĩ tài ba Phạm Trọng Cầu thì đã đi xa…
Với Lê Uyên
Phương:
“Đưa em xuống phố trưa nay
Đang còn ngất ngất cơn say
Đưa em bước xuống cơn đau
Bên ngoài nắng đã lên mau…”
(Vũng lầy của
chúng ta.)
Bốn câu này có
phải là thơ không, âm điệu nó là như thế!
Hay với Thanh
Tùng:
“Nhớ em giọt mồ hôi giấc trưa
Áo bay trời đổ cơn mưa
Bâng khuâng khi con đang còn nhỏ
Tan ca bố có đón đưa…”
(Một Mình.)
Ai nói những câu
này không phải là thơ chứ!
Thơ và nhạc, quả
là một sự hòa quyện tuyệt vời!
Với “Tiếng đàn
tôi” của NS Phạm Duy:
“…Mênh mông lả ơi
Thuyền về tới bến mơ rồi
Khoan khoan hò ơi
Dìu dặt theo tiếng đàn tôi
Mênh mông lả ơi
Thuyền chờ mong gió lên trời
Mang theo đàn tôi
Chở về đậu bến ngày vui!”
Vẫn với câu hỏi:
“Vậy nhạc sĩ có thể là một nhà thơ không?”
Nhạc sĩ rất yêu
cái đẹp, không chỉ yêu với tình yêu đôi lứa mà là yêu đất nước, con người, yêu
trời xanh mây trắng,…những tiết tấu nhẹ nhàng, lãng mạn, những ca từ rất thơ,
êm ái như thơ, và cũng bi tráng như thơ.
Nhạc sĩ Hoàng Việt
với “Tình Ca”:
“…Em có nghe tiếng ca chứa đựng hận thù sâu
xa
Đã biến tình đôi ta thành những ánh sao toả sáng
Vượt băng băng qua đêm tối tìm hương hoa…”
Đã biến tình đôi ta thành những ánh sao toả sáng
Vượt băng băng qua đêm tối tìm hương hoa…”
Vậy một nhạc sĩ có
thể cũng là một nhà thơ không?
Ta nghe nhạc sĩ Văn
Cao nói về Trịnh Công Sơn:
“Tôi gọi Trịnh
Công Sơn là người thơ ca (Chantre) bởi ở Sơn nhạc và thơ quyện vào nhau đến độ
khó phân định cái nào là chính, cái nào là phụ… Sơn viết hồn nhiên như thể cảm
xúc nhạc thơ tự nó trào ra…”
(Trịnh Công Sơn,
người hát rong qua nhiều thế hệ.)
Trong “Ru đời đi
nhé”, nhà “Thơ Ca” viết:
“…Ngoài phố mùa đông đôi môi em là đốm lửa
hồng
Ru đời đi nhé cho ta nương nhờ lúc thở than
Chân đi nằng nặng hoang mang
Ta nghe tịch lặng rơi nhanh dưới khe im
lìm…”
Theo tôi, một nhà
thơ chưa chắc phải là một nhạc sĩ, nhưng một nhạc sĩ thì có thể là một nhà thơ!
Ta kết lại bằng
lời bài hát “Giấc mơ trưa” của nhạc sĩ trẻ Giáng Son nhé!
“…Và gió theo em trôi về con đường..
Và nắng theo em trên dòng sông vắng..
Mùa đã trôi đi trong miền xanh thẳm..
Mùa đã trôi đi những lần em buồn..
Từng dấu chân xưa trên đường em về..
Giờ đã ra hoa những cành hoa vắng..
Người đã đi qua những lời em kể..
Này giấc mơ trưa bao giờ em về?.”
Và nắng theo em trên dòng sông vắng..
Mùa đã trôi đi trong miền xanh thẳm..
Mùa đã trôi đi những lần em buồn..
Từng dấu chân xưa trên đường em về..
Giờ đã ra hoa những cành hoa vắng..
Người đã đi qua những lời em kể..
Này giấc mơ trưa bao giờ em về?.”
Sóc Tím.
(13/06/2013.)
Ngại ghê luôn: hành như em TEM VÀNG_hihi
Trả lờiXóaÔi nhanh chân quá, tem vàng dành cho nhà báo nhé! Vàng SJC thú thiệt đó nhe!
Trả lờiXóaCảm xúc đến với chị không phải một lần đến rồi đi, không chỉ dành cho một tác gia nào mà nó luôn lắng đọng để rồi thành dòng chảy cảm xúc rất hệ thống. Chị như một nhà lí luận phê bình nghệ thuật chuyên nghiệp vậy. Chị xâu chuỗi, đối sánh rất logic. Trên tất cả là cảm qan nghệ thuật của chị đã chuyển thành những dòng chữ rất thuyết phục. Em đọc và thấy chị thật trẻ trung!
Trả lờiXóaÔi, em khen làm chị sung sướng quá! Loại hình này chị đang cố tập, có những suy nghĩ nho nhỏ rồi gom góp lại, ờ, một bản nhạc thường du dương, có vần có điệu, vậy nhạc sĩ có phải là nhà thơ không mà nhạc của họ "thơ" đến thế? Rồi suy ngẫm, rồi nằm đêm khó ngủ nhất quyết phải viết ra cho các bạn cùng chia sẻ, nghỉ rồi, mình như người thiếu nợ, phải viết cho xong, nếu không thì áy náy hoài em à!
XóaChị viết tự nhiên như nó đã từng mặc định sẵn chỉ việc gõ bàn phím một cái là hiển thị ngay .
XóaChị nên tiếp tục viết kiểu văn bản bình luận này đi chị nhé!
Cám ơn em đã động viên, chị sẽ cố gắng hơn, được các bạn ủng hộ như vậy chị vui lắm, em đọc một loạt những lời coms xem, thú vị làm sao, và chị đang mỉm cười đó em! Vui tươi Hồng Loan nhé, chị em mình sắp gặp nhau chưa? Vào đây gọi cho chị ngay nhé, chị sắp gặp một bạn blog ở Đà Nẵng, người này em cũng biết, bí mật em ạ!
XóaBài viết của chị, em đọc và cảm nhận như một bài lý luận phê bình rất tuyệt, rất thuyết phục người đọc đó chị
Trả lờiXóaCám ơn em đã khen, bài viết của mình mà được đón nhận như vậy thật là hạnh phúc Minh chính à! cuối tuần vui tươi em nhé!
XóaChị Sóc luôn nhẹ nhàng, tinh tế và sắc sảo. Một nhà phê bình xuất sắc!
Trả lờiXóa"Một nhà phê bình xuất sắc! " Phải kể đến em Như Mai của chị, thật đó, em viết rất hay, chị rất ngưỡng mộ! Vui khỏe, hạnh phúc NM yêu thương nhé!
XóaTÔI CŨNG MỪNG KHI ĐƯỢC ĐỌC BÀI VIẾT VỀ NHẠC VÀ THƠ CỦA EM, DÀY CÔNG NGHIÊN CỨU SƯU TẦM EM ĐÃ CÓ NHIỀU Ý RẤT HAY, NHẠC SỸ, NHÀ THƠ NGUYỄN TRỌNG TẠO CŨNG VẬY, LẮM TÀI.
Trả lờiXóaSóc rất thích nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo, những bản nhạc của ông sâu lắng , đi vào lòng người như "Làng Quan Họ quê tôi" "Khúc hát sông quê", ...trong khuôn khổ bài viết em còn chưa nhắc đến nhiều nhạc sĩ nhà thơ mà họ đã đóng góp rất nhiều đến nền âm nhác nước nhà, xin thứ lỗi!
XóaUi chà, sang nhà thăm chị, được đọc những cảm nhận về nhạc với thơ, thơ với nhạc, thấy lý thú quá, y như là một nhà "phê bình thơ nhạc"
Trả lờiXóaĐược Sóng ủng hộ chị thấy vui rồi, "y như là một nhà "phê bình thơ nhạc", hì hì, cám ơn nhé người bạn cũng là người em rất dễ mến!
XóaBao giờ được gặp Sóc để nghe Sóc nói về Thơ trong Nhạc và để nghe Sóc Hát nhỉ?
Trả lờiXóaTại anh không thu xếp đó thôi, anh đi được khắp nơi mà, thăm Saigòn đi, làm một chuyến du lịch "Đất Phương Nam" với người yêu dấu để biết người SG giờ sống ra sao! (như Vũ Tuấn Anh vậy!) sẽ rất thú vị đó anh à!
Xóa“…Em đến nơi này
Trả lờiXóaVui buồn đi nhé
Đời sẽ trôi xuôi...
...Qua ghềnh qua suối
XóaMột vết thương thôi
Riêng cho một người..."
Vui khỏhạnh phúc nhé Bạn cùng tên!
Nghe lời bình mà muốn gặp chủ nhà quá!
Trả lờiXóaNgựa cũng giống anh Thành thuốc rứa Sóc ah...Anh Thành hát hay lắm lắm Sóc ơi!Hồi trước Ngựa cũng có giọng hát trong trẻo truyền cảm có thể sánh bằng, nhưng lại vài năm ni thì tự nhiên hỏng mất giọng rồi, ko rõ lý do, chắc ảnh hưởng của tuổi già... tiếc quá!
Ngựa ơi, Sóc cũng muốn gặp Ngựa đáng yêu và nghe Ngựa hát dù không truyền cảm như ngày trước nhưng hát bằng cả trái tim mình Ngựa nhỉ! Mong gặp được các bạn mà sao khó quá, hi vọng một ngày không xa Ngựa nhé! (Sóc cũng sẽ hát cho Ngựa nghe dù bây giờ hát không hay nữa, hì hì!)
XóaSóc viết truyện bao chừ cũng đáng yêu, nhẹ nhàng như lời ru của mẹ vậy, em nói thiệt đó
Trả lờiXóaCuối tuần an lành nhé Sóc ơi !
Để nghe chim hót những lời yêu thương ! (~_~)
[img] http://www.desi44.com/d/good_afternoon/good_afternoon_044.gif [/img]
Được Bạch Dương khen thích quá, có nhớ Saigon không, vào thăm một chuyến đi em! Con chim xinh quá, chị thích lắm, cám ơn BD nhiều nhé! Lâu lâu đem hình ra xem, nhớ lắm, nàng Chân Như cũng ra Nha Trang với con gái, chưa về, chị không biết tám với ai! Cuối tuần vui tươi em nhé!
XóaTrước hết thơ phải hay nhưng quan trọng hơn là gặp được nhạc đồng điệu mới thành ca khúc hay được mà điều ấy đôi khi phụ thuộc vào sự may mắn chị nhỉ
Trả lờiXóaNhư bài thơ "Quan họ ơi...đừng."của Tuấn Anh đã gặp một nhạc sĩ yêu thích và phổ nhạc, phải chăng những tâm hồn đồng điệu đã gặp nhau! Chị nghĩ sự may mắn cũng góp phần không nhỏ em à!
XóaĐọc bài viết, người ta sẽ đoán ngay tác giả phải là người yêu thơ, yêu nhạc lắm! Không yêu thì không thể bỏ công ra viết một cách say mê như vậy. Hôm nào gặp nhau, nhất định em phải nghe chị nói chuyện về thơ và phải nghe chị hát! :))
Trả lờiXóaHì hì, em gái làm chị mắc cỡ quá, viết thì hết mình, khi nói thì chị không phải là nhà hùng biện em à! Chị thấy em nói chuyện hay và hấp dẫn dù chỉ gặp nhau có một lần, sau đó đọc những chuyện em viết mà hình dung ra... Lần rồi Tuấn Anh có ghé SG nhưng chắc quá bận nên không gặp chị em mình được, tiếc nhỉ, hôm nào Hồng Loan vô mình gặp nhau nhé!
XóaNgười viết bài hẳn là đọc nhiều thơ và nghe nhiều nhạc với nhiều xúc cảm, hy vọng sẽ còn nhiều bài viết dạng nầy cho bà con ôn lại những khúc nhạc êm như lời thơ.
Trả lờiXóaNghe nhiều và đọc nhiều thơ cũng do chị có người mẹ làm nghề may nuôi chị lớn lên, khi bà vừa may vừa hát nhạc Phạm Duy, nhạc tiền chiến, và luận bàn về thơ với bạn bè... Chị chịu ảnh hưởng nhiều của người mẹ! Thương xuyên qua thăm nhau em nhé!
Xóaqua thăm chị đây, nhạc thì em chịu thôi, chúc chị chúa nhật an lành chị nhé.
Trả lờiXóaCám ơn em đã sang thăm, đầu tuần vui tươi mẫn nhé!
XóaChị mình viết hay quá! Vừa yêu thơ, vừa yêu nhạc nên mới viết hay được như thế! Một tâm hồn rất trẻ, chị Sóc à!
Trả lờiXóaEm cũng yêu thơ, yêu nhạc nhưng lười viết phải không? "Một tâm hồn rất trẻ," cám ơn em gái đã khen, chị vui lắm! An lành hạnh phúc em nhé!
XóaCòn nữa những bản nhạc có những lời thơ hay Sóc nhỉ..
Trả lờiXóaĐể nhớ một thời ta đã nghe..hihi
Chúc Sóc khỏe, vui và yêu đời.
Mình nghĩ không có nhạc, không có thơ đời sống chắc buồn tênh Kiều nhỉ!
XóaChị ơi, dạo này bận kế chuyện cổ tích cho cháu hay sao mà chưa thấy có bài mới?
Trả lờiXóaBan ngày thì bận lu bù, tối lại không thể thức nổi để viết em à! Mệt quá không thể đi thăm bạn bè, có trả lời chậm em đừng buồn nhé!
Xóahehhehe..chúc chị có nhiều sức khỏe và máy mắn trong cuộc sống nhá.. moaz moaz
Trả lờiXóa