Khoảnh khắc và mãi mãi
của
Nguyễn Thị Hồng Loan.
Không là nhà phê
bình văn học nên tôi không nghĩ mình viết sẽ hay, ở đây tôi chỉ muốn nói lên
cảm nhận của mình khi cầm trên tay một quyển sách xinh xinh, với màu vàng nhạt
trang nhả, giản dị như cách viết của tác giả vậy!
Có những bài tôi
đã được đọc trên blog, nhưng vẫn thích xem lại, thấy hay, thấm đẫm tình cảm, và
khóc được, đó là “Vện”, chuyện viết
về một chú chó có nghĩa, vì chủ nghèo nên bị bán đi, vẫn ngày ngày tìm về thăm
chủ! Chó là con vật rất trung thành với chủ, dù chủ nghèo khó nó cũng không bao
giờ bỏ chủ mà đi! Đọc hết bài tôi nghe sóng mũi mình cay cay, ôi thương quá!
“Tiếng rao” như một nét văn hóa của một
vùng miền, đô thị hay thành phố lớn, được tác giả ghi lại một cách tài tình:
“Ai mua xôi nào…xôi nóng hổi vừa thổi vừa ăn đây!” hay “Ai cháo sườn nóng
nào”…rồi suy tư: “Cái món cháo sườn ấy đã ăn bao năm rồi, nhưng không thể nào
quên, vị đậm đà ngọt ngào của nó …” làm cho tôi nhớ lại tiếng rao: “Ai chè đậu
đen nước dừa đường cát hông?” tiếng rao kéo dài những chữ cuối nghe ngọt lành
mát rượi giữa trưa hè! Thế đấy, tiếng rao như đi vào ký ức của một thời tuổi
nhỏ!
“Cho tôi một vé đi tuổi thơ.”phải gom thêm
2 bài “Cất vó” và “Nếm mùi sơ tán.”
Chất trẻ thơ hồn
nhiên trong sáng thể hiện rất rỏ nét, cách mà Hồng Loan tả về xóm của mình, với
cây bưởi, cây ổi, cây sấu:
“Hiếm khi đứa nào
hái được quả (ổi) chín, vì quả mới chỉ rụng rốn vài ngày đã bị bọn con trai vặt
trước, ăn chát lè lưỡi mà vẫn tươi cười hí hởn vì nhanh tay hơn bọn con gái chúng
tôi.”
Người đọc nghe đâu
đây thoảng thoảng hương bưởi, chát chát chua chua của ổi non và “nghĩ đến mà
thèm chảy nước miếng” cái vị sấu dầm ngày ấy!
Rồi những ngày sơ
tán về quê, chiến tranh là nỗi lo của người lớn cơ, với trẻ con, sợ đó rồi quên
đó, mải vui với cảm giác khám phá những điều mới lạ, cứ tưởng tượng mà xem, một
cô bé Hà Nội lần đầu theo bạn đi cất vó, bắt được những con tép bé xíu,… lạ lắm
và vui tươi sung sướng biết chừng nào!
Trong “Nếm mùi sơ
tán”, Hồng Loan viết: “Lần đầu rời ba má, như lũ gà con rời cánh mẹ, lại đến
một nơi xa lạ chẳng quan hệ ruột rà máu mủ gì, buồn ơi là buồn!...”
Nhưng là trẻ con
mà, nỗi buồn đó qua mau, rồi bạn bè mới làm quen: Chị Ao, chị Bờ, bạn Song, bạn
Hỉ.
Buồn cười nhất là
cái trò ấp trứng gà: “Chị tôi nghĩ gà ấp được thì người cũng ấp được. Thế là từ
hôm đó, xin được ba quả trứng, ba chị em tôi thậm thà thậm thụt, sợ ông Biển
nhìn thấy coi như toi công, và bắt đầu tự ấp trứng. Mỗi đứa một quả kẹp vào
nách. Đứa nào bận việc gì thì nhờ đứa kia kẹp hộ. lúc đầu hăng lắm, sau chán vì
thấy gà mãi không nở, lại rắc rối trong mọi sinh hoạt, thế là rủ nhau ra bãi
cát sông Hồng lấy gạch dựng bếp luộc chén sạch. Chấm hết một trò chơi.”
Hồng Loan cũng
trải qua những lần mất mát trong đời, người chị thân yêu, rồi mẹ, rồi ba… Nỗi
mất mát nào mà không đau, không buốt cả hồn, Hồng Loan viết:
“Ba đi vào giờ
hoàng đạo, theo như sách nói đó là giờ tốt, hiếm ai đi nhẹ nhàng thanh thản như
ba. Nhưng thời khắc nào có ý nghĩa gì với tôi đâu. Tôi chỉ biết đau đớn vì mất
ba.”
“Mẹ ơi tỉnh lại đi!”
“Vẫn biết qui luật
Sinh- Lão- Bệnh- Tử là của muôn đời, nhưng con không nghĩ rằng nó đến bất ngờ
như thế.”
Tác giả cầm bàn
tay giá lạnh của mẹ mà nhớ những ngọt ngào thuở xưa, những hi sinh vát vả của
mẹ cho tuổi thơ con tươi vui, hạnh phúc…
“Mẹ hãy cố dậy nghe
con hát một lần, và chỉ một đoạn này thôi mẹ ơi!”
Bên tai tôi như
nghe văng vẳng bài hát “Mẹ” của Phan Long, tôi nhớ đến mẹ tôi và nước mắt đã
tuôn rơi tự lúc nào!
“Lời ru nào cho em.”
“Có ai lớn lên mà
chưa từng nghe một lời ru? Và đã có bao nhiêu lời ru trong cuộc đời mỗi con
người?”
Với Hồng Loan, lời
ru của người cha, ngọt ngào và thân thiết, và những biến tấu rất vui, rất đời
thường!
Tác giả nói: “Tôi
buồn cười hỏi ba về lời ru ấy của ba hay của dân gian, ba cười hiền không nói.
Rồi chờ má lâu chưa về ba lại ngâm nga:
Con mèo nằm bếp co ro
Ít ăn thì lại… ít lo ít làm
Con ngựa đi Bắc về Nam
Nhiều ăn thì lại… nhiều làm nhiều lo!”
Ba của tác giả
trong lời ru có tính cách của người người lính, thật thà đến dễ thương..
Hay là:
À…á…à… mẹ ơi đừng đánh con đau
Để con bắt ốc…hái rau mẹ à.. ờ… nhờ!
Những người mẹ
mượn lời con để nhắc mình đừng vì cuộc mưu sinh nhọc nhằn vất vả mà hành hạ con
cái.
Ba không còn nữa,
mẹ cũng chẳng thể ru được nữa nhưng lời ru vẫn còn đây…”
“Lời ru”
có thể là một “di sản văn hóa phi vật thể”, được chứ!
Trong “Bùa mê”
Tình yêu trong đời
và đạo thể hiện một cách nhẹ nhàng làm cho người đọc vừa suy ngẫm vừa thấy vui
vui:
Ba cô đội gạo lên chùa
Một cô yếm thắm bỏ bùa cho sư…
Câu ca dao này ai
cũng biết, nhưng theo cách thể hiện của tác giả lại thấy hay hay, chuyện tình cảm cũng tự nhiên thôi, dù là
người xuất gia trái tim cũng tươi nguyên, cũng biết rung động như người thường!
Sư về sư ốm tương tư
Ốm lăn ốm lóc cho sư trọc đầu.
Còn cô yếm thắm,
quyến rũ người tu hành có tội hay không, trời biết!
Tôi nhớ một câu
chuyện, đọc đâu đó, hình như trong báo Kiến
thức ngày nay (?): (Một bài thơ kể chuyện, lâu quá rồi nên tôi không thuộc
nổi!)
“Một vị cao tăng
tu trên non cao, có một đệ tử sư nuôi dạy từ tấm bé đến trưởng thành, nhưng cậu
bé chưa biết gì về cuộc sống bên ngoài.
Một hôm sư cùng đệ
tử đi xuống núi xem con người ta sống ra sao. Sư vừa đi vừa chỉ cho đệ tử con
sông, cánh đồng và những gì thấy được trên đường đi.
Có “vài cô thiếu
nữ đi qua, thấy con trai ửng hồng đôi má, ngầm trao ánh mắt đưa tình!” Đệ tử
hỏi thầy đó là gì, thầy đáp quanh co: “Đó là cái nón lá, rất hung hản không nên
gần!”
Chiều về cậu đệ tử
cứ buồn rười rượi, cơm chẳng buồn ăn, hỏi không muốn nói! Sư theo hỏi mãi, đệ
tử nói: “Con nhớ cái nón lá, thầy ơi!”
Nếu đọc cuốn sách
này mà bỏ qua phần tác giả phê bình văn người khác thì rất lảng phí!
Với “Đảo chìm.” của Trần Đăng Khoa, tác giả
viết:
“ Đảo chìm đem đến
cho ta một góc nhìn khác về cái lão trẻ vừa qua già chưa tới Trần Đăng Khoa.
Nếu trong Góc sân và khoảng trời là
một Trần Đăng Khoa hồn nhiên giàu mơ mộng, trong Chân dung & đối thoại là một kẻ sĩ nâng tầm vóc trong bàn luận về
các cây cổ thụ trong làng thi ca, các bậc đàn anh đàn chị, các bậc cha chú…
trên văn đàn dân tộc, thì trong Đảo chìm
lại thấy một Trần Đăng Khoa rất con nhà lính, bỗ bã, chân chất, hào sảng… Cứ để
Trần Đăng Khoa lăn lóc với thực tế, va đập với thử thách nghiệt ngã, hắn sẽ ăn
sóng nói gió và dâng cho đời những hương thơm cỏ lạ hơn chăng!
Với bài thơ “Tặng em.” của Vũ Tuấn Anh, Hồng Loan đưa
tôi đến những cảm giác thú vị từ “sợi nắng vàng” gom heo may, gom hương cốm…kết
lời tặng em.
“ Tặng em” không mua được để trao tay, mà
chỉ có thể trao nhận cảm xúc và đón nhận bằng rung động của tâm hồn (HL)
Chỉ 4 câu thơ thôi
mà Hồng Loan bình thật hay, thật sắc sảo, làm cho tôi phải thốt lên rằng: “Ôi,
mình cũng có đọc bài thơ đó mà, …ừ, mà mình đâu phải nhà phê bình!"
Chắc chỉ có những
tâm hồn thơ mới đồng điệu, mới hiểu nhau, mới có thể nói lên những cảm xúc dạt
dào như thế!
Còn nữa và còn
nhiều nữa, có những bài thơ nhỏ như viết cho chính mình: “Say.”
“Rượu nào chưa
nhấp mà say
Tay
nào vụng, lỡ rót vay ưu phiền
Chân nào bước ngả,
bước xiên
Lòng nào chuếnh
choáng về miền…. không ta!”
Hay phân vân giữa
đời và đạo: “Trước cửa thiền.”
“Cửa thiền cũng
muốn dừng chân
Nhưng lòng còn
vướng bận trăm nỗi niềm.
Mai sau dứt bỏ ưu
phiền
Tịnh tâm có được
về trên … Niết bàn!”
Ở Khoảnh khắc và mãi mãi của Hồng Loan còn
nhiều điều thú vị mà tác giả nói lên với một giọng văn rất tự nhiên và lôi cuốn!
Trong một bài cảm nhận tôi không thể nói lên được hết những suy nghĩ của mình,
sợ quá dài làm các bạn thấy chán! Cuốn sách dù nhỏ, nhưng tập hợp những câu
chuyện đời thường mà khi đọc xong ta nghe trong lòng có một chút gì dễ thương
thân thiện như vừa được nghe tâm sự của một người bạn ở một nơi xa.
Hãy đọc và cảm nhận các bạn nhé!
Sóc Tím.
(18/05/2013.)
Em rất mệt chị Sóc ạ! Nằm hoài mà không thể ngủ được, thấy bài mới của chị, em đọc... Hai người chị mà em yêu quý trong một bài viết... Em giành con tem vàng và gửi lời chúc mừng đến chị Hồng Loan và chị Sóc yêu quý! Cho NM ôm hai chị nhé, một cái ôm thật chặt ạ!!!
Trả lờiXóaHãy làm một cái gì đó theo sở thích của mình đi em NM! Em sẽ thấy giấc ngủ đến thanh thản lắm!
XóaNhư Mai: Vậy là lâu nay em bị ốm ư?
XóaAnh cứ tưởng la em đi công tác!
Chúc em nhanh chóng bình phục sức khỏe.
NM ơi hãy thả lỏng mọi ý nghĩ em sẽ tìm lại được giấc ngủ cần thiết
XóaNM cảm ơn cả 3 anh ạ! Các anh làm NM nhớ lại... nhớ thật nhiều ạ! NM thật có lỗi vì đã để các anh phải lo lắng!
XóaThật ấm lòng khi quanh ta còn có bạn bè thân thiết Như Mai ạ!
XóaÔi, Như Mai ơi, em ốm à, đã bao lần chị định gọi cho em mà không gọi, chị nghĩ rằng em cần một khoảng trời riêng cho mình, đâu biết là em ốm, đừng buồn chị nghe em! Dạo này chị không khỏe lắm, nhà lại có nhiều công việc,... cố viết cho xong phần cảm nhận, sợ rằng có nhiều người viết hay rồi mình không dám viết, hì, hì, em đừng cười chị nhé, chị hơi ít tự tin em gái à!
Trả lờiXóaEm cố nghỉ ngơi cho khỏe, khi nào có thể cởi mở, nói chuyện được thì gọi cho chị em à! Con tem vàng sức khỏe và niềm vui em nhé!
Chị Sóc ơi, hỏng ấy chị đưa số chị NM, em gọi cho. hihi
XóaChị sóc ơi, NM sẽ gọi cho chị khi nào có thể chị nhé!
XóaChị đừng nghe lời Tân Châu chị ạ, TC chỉ nói cho vui đó chị, sẽ chả gọi cho NM như đã nói đâu...
làm sao để có cuốn sách này của Hồng Loan nhỉ?
Trả lờiXóaAnh ơi, nhà chị Sóc em thấy còn mấy cuốn, để chị ấy gởi cho anh ạ! hihi
XóaSóc không biết nữa, hay là anh hỏi Hồng Loan, Hì hì, Hồng Loan gửi sách cho Sóc theo đường bưu điện đó, ganh tị chưa!
XóaAnh TT đợi mấy hôm nữa là sách sẽ tới tay thôi ạ. Cảm ơn anh đã thật tình!
XóaĐúng là rất đáng Suy Ngẫm khi đọc xong entry này chị ạ! Tối CN thiệt vui nha chị.
Trả lờiXóaÔi dài quá, có đọc hết không đó nhà báo! Tối CN đi chơi vui nhe em trai Tân Châu!
XóaThật tuyệt.
Trả lờiXóaCảm ơn chị Sóc đã có một bài tuyệt vời về cuốn sách của Hồng Loan.
Cuốn sách ấy là sự gom nhặt, chắt chiu những khoảnh khắc rất đời thường của cuộc sống để tạo nên một bức tranh đa màu, một bản hòa tấu với bao âm sẵ đa dạng. Không đao to, búa lớn, Hồng Loan nhẹ nhàng đem lại cho người đọc những khoảnh khắc không dễ gì quên được!
Chúc chị luôn khỏe.
Cám ơn bạn LLM ạ, Hồng Loan kể chuyện rất tự nhiên, rất thật, đúng như bạn nói "Cuốn sách ấy là sự gom nhặt, chắt chiu những khoảnh khắc rất đời thường của cuộc sống..." Cám ơn tác giả đã đưa ta về những khoảnh khắc tuổi thơ ngọt ngào, ngây ngô và trong sáng quá!
XóaVui tươi hạnh phúc bạn nhé!
Xin chúc mừng Hồng Loan được chị Sóc chia sẻ. Khoảnh khắc và mãi mãi xứng đáng được đón nhận tình cảm của chị Sóc cùng bạn đọc
Trả lờiXóaCám ơn Tuấn Anh, chị ráng viết cho xong vì sợ ai đó đăng lời bình hay quá mình lại không can đảm viết, ... Đầu tuần vui tươi hạnh phúc TA nhé!
XóaEm cũng được chị Hồng Loan tặng cuốn sách, em đọc em thích lắm nhưng mà để bình hay được như Sóc thì em còn phải cắp mo cau, bới cơm nắm vô SG học Sóc cái đạ, Sóc chờ em nhé ! Chúc mừng chị gái HL với tác phẩm hay. chúc Sóc 1 tuần mới an lành (~_~)
Trả lờiXóa[img] http://i741.photobucket.com/albums/xx52/utquyen268/Kho%20hinh%20dong%202/501_faith0515.gif [/img]
Chời ạ, em làm tâm hồn chị bay lên mây mất, ôi, kéo xuống, kéo xuống! Ôi ngôi nhà hoa bướm em tặng chị đẹp quá, lung linh quá, cám ơn nhé! Mời em vào ngôi nhà này cùng uống café nhé!
XóaChị ơi, một entry ngọt ngào và sâu lắng!
Trả lờiXóaCảm ơn chị đã dành thời gian đọc và bình về cuốn sách của em gái. Những cảm nhận của chị như dòng suối làm dịu mát trưa hè oi ả!
Em như được chị đang cùng tủm tỉm cười về miền ức xa xa, cùng nếm vị đắng chát, hay chua giòn cùng vị ngọt lịm của những hoa trái trong vườn cổ tích vậy.
Những chi tiết dù rất nhỏ, rất lướt cũng được chị lưu tâm ,chia sẻ. Em thấy mình như thành công hơn nhờ sự khích lệ của chị
Xin chị cho em coppy về blog trong bộ sưu tập những cảm nhận của bạn đọc về cuốn sách nghen chị.
Em chúc chị ngày mới an vui!
Cám ơn em đã khen, ôi trời, chị ráng viết thật nhanh để đưa lên vì sợ nhiều người viết hay quá, bình luận sắc sảo quá, làm mình đâm ngại, mất tự tin không không hoàn tất được phần cảm nhận! Em thích là chị vui rồi, đọc phần ký ức tuổi thơ của em chị cứ bồi hồi như sống lại những ngày xưa còn bé, ngọt ngào và trong trẽo, cám ơn em nhé, chừng nào vô Saigon chị em mình gặp nhau tám một hôm cho vui!
XóaChừng nào... đó thì đừng quên kêu em OM nha!
XóaLàm sao mà quên em được chứ!
XóaNgày đó đang rất gần, chị Sóc ơi, OM ơi!
XóaSẽ là một chầu cafe, một chầu karaoke tới bến luôn chị em mình nhé!
Ôi, chị Hồng Loan ơi, sướng quá đi mất khi có người phân tích, bình luận, nâng niu tác phẩm của mình. Chị Sóc đã nắm bắt được từ cái tinh thần chung, bao quát toàn bộ cuốn sách và phân tích những chi tiết riêng, rất nhỏ để làm những điểm nhấn cho cái tinh thần chung ấy. Đó là một Hồng Loan tinh tế, tình cảm mà luôn hóm hỉnh. Cái kiểu rất nữ tính ấy làm cho cuốn sách thêm phần hấp dẫn.
Trả lờiXóaEm cũng có 1 cuốn ở trên bàn. Bây giờ nó cũng vẫn nằm trước mặt em đây, chị Sóc ạ. Em đang nghĩ biết đâu một ngày nào đó, em sẽ có một cuốn mà tác giả là Sóc Tím.
Ôi được OM khen chị vui qua đi mất, nếu chị nhận được một cuốn sách từ em, chị nhất định đọc từ đầu tới cuối không bỏ qua phần nào, mà em gái chị cũng viết hay lắm chứ bộ, chị nhớ em viết về chú cún thương người chăm sóc nó, chiếc nó bảo hiểm, cái kệ sách... bài nào cũng hay, cũng dễ thương, duyên dáng, gom góp lại và làm cuốn sách đi nhé!
XóaÔi thật là tinh tế!
XóaOM thì muốn được chị Sóc tặng một tuyển tập của chị. Còn chị Sóc lại muốn có những bài viết sâu sắc mà có duyên của OM trong một cuốn nay mai.
Còn HL thì mong có cả hai tác phẩm ấy, và còn đang chờ những lời bình của người thiết kế bìa cho cuốn sách nữa, hoạ sĩ OM ạ!
Các chị ơi, hồi xưa lúc học phổ thông, em không thích học văn và học thì cũng dở lắm, toàn được 6 điểm không hà! Cho nên bảo em bình văn là em chịu thua luôn. Tuy nhiên, em yêu văn chương, thơ phú và rất thích đọc các loại viết lách của bạn bè. Hihi.
XóaCòn những bài viết của em, em viết cho mình là chính, nó là những vấn đề rất riêng tư, một số bài còn có yếu tố "nhạy cảm" nữa, cho nên chắc là không thành sách được đâu ạ.
Làm một tập giống như hồi kí vậy, biết đâu là hay OM ạ, chỉ để cho mình, người thân và bạn bè thân thiết xem thôi, cũng thật thú vị phải không? Chúc em vui tươi hạnh phúc OM nhé!
Xóa“Rượu nào chưa nhấp mà say
Trả lờiXóaTay nào vụng, lỡ rót vay ưu phiền
Chân nào bước ngả, bước xiên
Lòng nào chuếnh choáng về miền…. không ta!”
[img] http://blog.explus.vn/upload/2013/01/19/tinh-ban.jpg [/img]
Bài thơ thật dễ thương phải không MCT, như một lời thì thầm chỉ cho chính mình nghe vậy! Đầu tuần vui tươi em nhé!
XóaSẵn đây, tặng luôn TMC bài "Tỉnh" cho đủ bộ sau khi "Say" nha:
XóaHai con mắt mở cay nồng
Đôi tai quên hết thanh âm không lời
Giọng quên hết tiếng à... ơi...
Tay thôi quơ, phụ hoạ lời vu vơ
Chân thôi dừng bước ngẩn ngơ
lòng thôi, giây phút mơ hoa...
trôi vèo
Nghe chị giới thiệu em cũng mê rồi. Chúc chị chiều vui chị nhé.[img]http://i1075.photobucket.com/albums/w440/tranhoangman/qua/Tricyrtis_hirta_-_blossom_side_aka_zps32df059c.jpg[/img]
Trả lờiXóaCám ơn chia sẻ của Mẫn, đây là một sách nên đọc bạn à! Đầu tuần vui tươi Mẫn nhé!
XóaSang thăm chị, chúc chị một ngày an lành
Trả lờiXóaCám ơn em, tối an lành MCT nhé!
XóaChị ơi, em lại sang thăm chị và để nhâm nhi "thanh socola đậm đà" mà chị dành cho "đứa con đầu lòng" của em. Em thấy hạnh phúc thật ngọt ngào chị ơi.
Trả lờiXóaCảm ơn chị yêu nhiều nhiều!
Mặc dù đã coppy về entry "Con của Chĩ" trong blog của mình, em vẫn muốn đọc từ blog của chị, được nghe thêm lời bạn bè ở đây chị ạ.
Chiều bình an chị nhé !
Chiều nay mất điện toàn miền Nam em à, ôi sợ quá!
XóaEm sang đây với chị là chị vui rồi, mà hình như cảm nhận dài quá bạn bè không thích đọc em à, hơi tiếc, thôi dù sao đó cũng là tình cảm chị dành cho em, em thích là chị cũng thấy vui, tối ngọt ngào em nhé!
[img] http://nm4.upanh.com/b3.s27.d1/f29ba6f114d1ef456bd4a568dd85eafc_44533494.hoanghontrensongdinh.jpg [/img]
XóaCon cũng may mắn nhận được quyển sách của chị Hồng Loan và đọc xong tất cả. Bài viết của cô Sóc thật hay và đúng như lời con muốn nói khi đọc quyển sách thật hay đó cô ạ. Cảm ơn cô nhiều lắm.
XóaCám ơn con đã khen, cô rất vui, vậy là cô cháu mình cùng cảm nhận là "Khoảnh khắc và mãi mãi" của Hồng Loan dễ thương đáng đọc con nhỉ! Chúc con vui tươi và hạnh phúc!
XóaEm chưa đọc quyển sách của Hồng Loan - nhưng qua bài viết tuyệt vời của chị em thấy quyển sách rất hay . Chúc mừng chị và tác giả. Dạo này em cũng bận rộn và nhà có khách ...Chắc thế cảm giác mệt mõi chị à.
Trả lờiXóaĐêm thật ngon giấc chị nhé. Thương.
Nhà có khách thì vui nhưng mệt, em ráng giữ gìn sức khỏe em nhé! Cám ơn em đã khen, thực sự chị rất sợ viết entry thuộc loại bình luận này, nhưng sợ nhiều người viết hay quá mình không dám viết nữa nên cố lên vậy! Em thích chị vui lắm! Đêm ngọt ngào Mai Ngân nhé!
XóaChị gái của em bình thơ hay quá, em thì mấy khoản ni yếu kém lắm ghé thăm chị đọc thôi chúc chị ngày mới tưoi xinh!
Trả lờiXóaHì, hì, được khen thích quá, em Gái cưng của chị thật dễ thương! Vui tươi hạnh phúc em nhé!
XóaEm sang thăm chị,chúc chị buổi chiều vui vẻ ấm áp chị nhé
Trả lờiXóaCám ơn Mẫn nhé, ngày cuối tuần thật vui bạn ạ!
XóaGhé thăm chị chúc chị luôn sức khỏe tràn đầy niềm vui nhé!
Trả lờiXóa[img]https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSM3xOF2lIbvua6l6IvzLjO-E4GYr-Jf3Hv_mhMImeQfaRrDUjU [/img]
Hoa đẹp quá Gái cưng ạ! Làm sao mình gặp nhau em Gái nhỉ, chừng nào em vô Saigon?
XóaChúc chị cuối tuần an lành và tràn đầy niềm vui
Trả lờiXóaCám ơn em, em cũng vậy nhé, cuối tuần vui tươi và hạnh phúc!
Trả lờiXóaĐã lâu mới vào mạng,chúc Em nhiều bạn lắm niềm vui!
Trả lờiXóaChào anh, lâu gặp anh quá, anh có khỏe không! Chúc anh vui tươi hạnh phúc nhé!
Xóaôi, giá mà anh sang nhà Mỹ Tâm sớm một vài ngày thì anh đã được em Loan tặng cho một quyển sách nhỏ rồi nhỉ. Ôi có lẽ anh hơi tham lam đó mà nhưng thế nào cũng được ưu tiên. Có lẽ em Tâm thấy cái tên blogs lạ nên không biết chứ người quen cả thôi, bài bình sách hay thật, đọc xong ai cũng muốn có.
Trả lờiXóaChào anh Duymy, cám ơn anh đã sang thăm và chia sẻ. Đúng là cái tên Suối Tiên lạ quá, tưởng là có bạn mới... Qua bên này bị lạc anh à, nhiều người không tìm ra mình. Chúc anh tuần mới vui tươi hạnh phúc nhé!
XóaChị HL thật hạnh phúc khi "đứa con đầu lòng" của chị được đông đảo bạn đọc đón nhận và dành nhiều tình cảm!
Trả lờiXóaCảm ơn chị Sóc có bài viết thật hay, chúc mừng chị HL nhé!
Chị cố tập viết loại hình này, dài quá làm các bạn ngán đọc, em thích là chị vui rồi! Tuần mới vui tươi, hạnh phúc và viết được nhiều bài hay Cơm Nguội nhé
Xóa