Bất chợt… đời người!
I/ Sáng sớm, đứa em gọi:
-
Chị cùng đi chia buồn với nhà Linh nhé!
-
Linh nào, ôi, phải Linh nhà mẹ đỡ đầu của
Út không, chết à, sao vậy, cô ấy còn trẻ quá mà!
-
Tai nạn giao thông! Thôi, sửa soạn nhanh
lên, em xuống đón!
Tôi miên man suy nghĩ, nhớ
lại người phụ nữ da trắng sáng, có đôi mắt tròn to, thành đạt và hạnh phúc, ba
đứa con trai đang du học. Có lần cô mời chị em tôi đến thăm trang trại ở ngoại
thành, khoe cái nhà rông cô vừa mua ở Tây nguyên về làm cảnh! Cô vẫn bận rộn
với công việc kinh doanh, ráng làm ra tiền để khi nghỉ ngơi về đây hưởng nhàn!
Trời ạ, không biết cô về đấy được mấy lần mà nay ra đi tức tưởi như vậy!
Đứa em nói vợ chồng cô và
hai người bạn đi hành hương viếng Đức Mẹ Tà Pao về thì bị chiếc xe đò giường
nằm (hai tầng) đụng, cô ngồi băng sau với người bạn, cô ngã chúi về phía trước
chấn thương, bất tỉnh, rồi hôn mê đưa vào BV Chợ Rẫy ba ngày sau thì mất! Chồng
cô và hai người bạn chỉ bị va chạm nhẹ như tức ngực, u đầu, đau tay… nghe kể
tôi không tin ở tai mình nữa, sao vậy, nghĩ hoài không ra, hay trong lúc xảy ra
tai nạn, cô đang ngủ?
Có một lằn ranh mong manh,
dễ bị phá vỡ nào giữa sự sống và cái chết, người ta bước qua đó mà không biết,
như anh chồng ngơ ngác khi vừa lái xe vừa nói chuyện với vợ, sau một tiếng ầm
vợ anh rơi vào hôn mê và ra đi mãi mãi…
II/ Chiều, X gọi điện báo
tin Bác ở Đà Lạt vừa mất, Bác đã ốm gần hai tháng qua, dù đã biết nguyên nhân
nhưng tôi không khỏi xót xa!
Bác làm việc trong Dinh Bảo
Đại, thành phố Đà Lạt, một người già nhanh nhẹn, vui tươi và hiếu khách! Khi
chúng tôi ghé nhà, Bác nhường cho căn phòng ấm cúng nhất, chăm lo chu đáo từng
chút một như một người mẹ lo cho những đứa con ở xa về!
Khi vào Dinh chơi, bác hướng
dẫn từng cách đi đứng chụp hình lấy cảnh, cho mượn quần áo đóng vai vua, hoàng
hậu…chỉ cách làm sơn nữ đứng giã gạo như thế nào…Bác tốt bụng như thế nhưng khi
về Saigon tôi bị cuốn vào vòng xoáy công việc nên quên mất, chỉ thỉnh thoảng
gửi lời hỏi thăm Bác qua X, tôi thật quá vô tình!
Bây giờ nghe tin Bác mất, dù
biết cõi đời là cõi tạm, sống chết như một sự đi về, nhưng con thấy thật đau
lòng! Con chỉ biết dâng lời cầu nguyện cho Bác ở trên cao kia theo hương khói
về đây chứng kiến tấm lòng con, cầu mong cho hương hồn Bác sớm về nơi bình an
nhất!
Sóc Tím.
(21/09/2012)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]