Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011

Quê tôi ơi!


Quê tôi ơi!


Đường vào nhà lão Dũng




Ở tận Cà mau có rừng U Minh mà nhà văn Sơn Nam tả thật hay trong “Hương rừng Cà mau”! Luân lạc từ ngày thơ ấu và đã nhận nơi này làm quê hương và quên mất miền quê thực sự của mình! Thi thoảng nhớ về thời bé thơ thả diều trên bờ ruộng, thực ra là anh trai đã cõng tôi trên lưng vì tôi còn quá nhỏ, không thể chạy nhanh theo các anh chị được, quên nói, khi đó tôi cũng được nắm dây diều cùng anh tôi! Rồi những đêm trăng sáng, chạy theo trăng nhưng lúc nào cũng thấy trăng đi trước mình, rồi vấp chân, ngã,  khóc òa lên để được dỗ dành! Ôi, còn biết bao điều để nhớ, thế mà tôi đã quên!
Hôm nay có người bạn vào bình thơ:
Bờ đê trưa vắng em về
Chuồn chuồn bay thấp câu thề bay cao!
“Để rồi năm tháng chiêng chao
Em tôi quên mất nơi nào sinh ra!”(TT)
Bỗng dưng chợt buồn, ừ thì quá lâu rồi, tôi đã quên, miền quê nghèo khi xưa chỉ còn trong ký ức! Ký ức tuổi thơ, quên quên nhớ nhớ, nhớ bà ngoại già tóc bạc như sương vẫn ngày ngày đưa đón tôi đi học! Nhớ ngôi trường với mắt trẻ con của tôi thì lớn lắm, thực ra chỉ là một ngôi nhà to, với một ông giáo già dạy cả 5 lớp! Nhớ bạn Tâm, bạn Trường, bạn Vân, bạn Huệ,… và những bạn chưa viết được tên mình! Nhớ những trò nghịch dại tuổi thơ, trên bờ sông bẻ cây mía chia đôi, không bẻ được mà bị rơi xuống dòng kênh xáng múc, may mà được cứu kịp, trời ạ, nếu không thì…Ôi thôi hết hồn, về nhà còn bị đòn và cấm ra chơi ở bờ sông! Nhớ cùng các bạn lên rừng sim (cây mua hoa tím, được xem là Sim từ khi nhà thơ Hữu Loan viết bài “Màu tím hoa sim”!) dựng nhà chòi, chơi trò cô dâu chú rể! Nhớ lúc đến miếu ông Tà mang ông đi tắm ao, rồi bỏ quên ông trên bờ ao, người lớn biết được phải mang trái cây đến cúng vì sợ ông quở thì sẽ bị ốm! Kỳ thực bọn trẻ mang ông đi tắm hoài mà chẳng bao giờ bị ông quở cả! Nhớ những trưa hè trốn ngủ đi chơi với lũ bạn nghịch ngợm, bà ngoại già phải đội nắng đi tìm… Bà cưng chìu tôi lắm vì là cháu bé nhất, bây giờ nghe nhớ bà thật nhiều, bà ơi!
Quê nghèo của tôi, vùng đất cuối miền đất nước, xa quá nên người ta quên! Làm sao trách được khi mình còn không nhớ! Bây giờ đi về Cà mau để đến với Cha Diệp, nơi linh thiêng mà không chỉ có người Công giáo đến cầu nguyện! Tôi cũng đã lỡ hẹn không chỉ một lần với Cà mau, tôi sẽ về quê tôi ơi!
Sóc Tím.
(06/12/2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:

- Post hình : [img] link hình [/img]

- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]