Bạn gọi:
-Rảnh chưa, mệt quá, lúc nào cũng bận!
-Năm phút đi, mình sẽ gọi lại!
-Sao vậy?
-Ừ, mình phải đóng cửa!
-Ai về à?
-Không, đưa tiễn!
Rồi ngâm nga:
“Đưa người ta không đưa qua sông
Sao có tiếng sóng ở trong lòng!”
(Thâm Tâm.)
Bạn cười ý nhị,
không hỏi gì thêm!
Trong lòng tôi nghe
vui vui, yêu ư? Thế nào là tình yêu, một nhạc sĩ viết:
“Yêu là buồn vu vơ, nhớ hay quên, một người ngây thơ,…”
Hay một nhà thơ
nói:
“Yêu là chết trong lòng một ít!”
Lời bình trong
phim:
“Yêu là gì, không yêu là gì, mà đôi lứa yêu nhau thề bên nhau
sống chết!”
Qua bao nhiêu sóng gió cuộc đời, với tôi bây giờ, không thể nói
là không biết yêu hay chưa biết yêu! Thế nhưng trong tình yêu tôi hình như ngây
thơ quá, hơi e sợ trước một ánh mắt, một nụ cười, hay một giọng nói ấm
trầm!...tôi ôm trong lòng một tình yêu, rồi trong giấc ngủ say tôi mơ về người
ấy, cũng mơ mộng, cũng vẽ vời một tương lai như khi người ta còn trẻ!
Đừng nghỉ rằng đã qua thời xuân sắc rồi thì dễ dàng, yêu không
cần lựa chọn!... Không đâu, có thể người ta không cầu kỳ về hình thức, nhưng
quan tâm đặc biệt về kiến thức, về tư cách con người…
Có khi tôi mặc cảm về nhan sắc, nhưng người bạn nói tôi đơn sơ,
mộc mạc, có hiểu biết và quá thật thà! Nhưng làm sao mà nhìn thấu được nét đẹp
của tâm hồn cơ chứ! Bạn nói thể hiện qua cách nói, cách sống! Ôi, tôi nói ít,
tôi quá hiền lành, rụt rè, nhút nhát, làm sao mà thể hiện mình cho đầy đủ đây!
Điều này xin chịu thua những bạn ăn nói lưu loát! Biết sao, có thể khi tiếp xúc
với tôi, dần dần bạn thấy tôi có gì đó cuốn hút, (hay có duyên ngầm(?) mà người
đối diện dễ có cảm tình! Ôi, tôi lại khen tôi rồi đó ư? Không đâu, tôi đang cố
phân tích để biết vì sao tôi được thương yêu đó thôi! Mình phải biết về mình
chứ, đừng nghe câu nói “Cái tôi là cái đáng ghét nhất” mà không dám nói về
mình, cứ bộc bạch hết ra đi bạn ạ, rồi bạn sẽ thấy nhẹ lòng!
Người ấy thích đàn cho tôi hát, rồi sau đó lại về với không gian
của mình! Tôi cũng mến người ta nhưng tôi có khung trời của tôi! Thế đấy, tình
cảm đó đậm sâu hơn tình bạn!
Tôi thích nghe giọng nói trầm trầm của anh, và sự hiểu biết của
anh! Anh thích tôi tính chân thật, có hơi ngây thơ (ngố nữa!), và có một chút
tài vặt…mà anh có yêu tôi không? Trời biết! Ví dụ, anh yêu tôi! Tôi có dám bước
tới không? Tôi biết!...
Trời ạ, hôm nay sao tôi nói nhiều vậy không biết nữa!
Sóc Tím.
(22/12/2011)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]